Huyền Nguyệt kêu lên: “Đần độn, quỳ xuống xin tha cũng đã quá muộn rồi!” Lý Thanh Sơn sững mặt, bực bội quay lại trừng nàng một cái. “Ngươi còn dám trừng...Ta...” Đột nhiên Huyền Nguyệt nói không ra lời nữa, từng vết rạn nứt lan ra từ dưới nắm đấm của hắn. Đại địa trầm ổn đột nhiên biến thành dã thú phát cuồng, chấn động ầm ầm, thi binh chi chít như con rận trên lưng dã thú bị hung hăng ném bay đi. Vài vạn thi binh, che lấp bầu trời, trực tiếp chấn chết, binh trận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.