Chương 1171: Đơn Giản Đúng lúc này, hoàn cảnh bốn phía vặn vẹo biến ảo, từ sa mạc nhấp nhô trùng điệp biến thành một mảnh sa mạc mênh mông, từng dãy đồi màu vàng nâu sừng sững trong sa mạc bị ánh hoàng hôn chiếu rọi xuống tạo nên một mảnh đỏ rực. Tiền Dung Chỉ ngồi trên một ngọn đồi, lại dựng ba kiện pháp khí phòng ngự lên, nàng ngồi khoanh chân, vận khí để phục hồi. Bàn tay trống của tráng hán đầy vết sẹo kia nhắm thẳng vào Tiền Dung Chỉ, dùng sức nắm chặt....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.