“Sư phụ cái rắm, uổng công ta tâm huyết một phen để ngươi đạt tới cảnh giới Trúc Cơ, ngươi lại lãng phí nguyện lực đi làm loại chuyện hạ lưu này.” “Nàng nàng nàng là người thật, tới từ Vân Vũ lâu, không phải do nguyện lực biến thành đâu!” Lưu Xuyên Phong chỉ cảm thấy hai vai đau đớn như muốn nứt ra, nào còn dám sĩ diện, cuống quít nói. Lý Thanh Sơn lại nhìn nữ tử kia, thấy vẻ mặt nàng ngạc nhiên, chưa từng gặp qua, một luyện khí sĩ “khi dễ” một tu sĩ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.