Không hề có bất cứ vẻ tiếc nuối hay khó chịu gì. “Thanh Đằng, Kim Kê, Cô Phần, gặp qua Cố đại nhân.” Trong lòng tam sơn lão nhân cũng thở phào nhẹ nhõm, vội bước ra hành lễ, không dám có ý định cậy già lên mặt gì cả. Dư Tử Kiếm bật thốt lên: “Đẹp quá!” Hoa Thừa Lộ ngẩng đầu lên, khó chịu nghĩ, ta cũng muốn xem thử Cố Nhạn Ảnh trông như thế nào, chỉ thấy dưới ánh trăng, áo trắng đẹp hơn tuyết, tay áo đón gió, gương mặt tuyệt trần, cũng là con...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.