Sự thù hằn dần dần bị sợ hãi thay thế, lời nói bình thản ấy khiến Tiền Dung Chỉ cảm nhận được áp lực khó có thể hình dung, thậm chí cảm giác nghẹt thở ấy còn rõ ràng hơn bị bóp cổ. “Ta… ta hại ngươi thì được cái gì cơ chứ?” Tiền Dung Chỉ né tránh ánh mắt của Lý Thanh Sơn, nói với vẻ mặt cứng đờ. Có câu “người xấu ắt có người xấu trị”, khi cái ác nham hiểm của nàng gặp phải cái “ác” mãnh liệt của Lý Thanh Sơn, tất nhiên sẽ chùn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.