Hai tay Lý Thanh Sơn kẹp đao trong lòng bàn tay, đôi mắt u ám màu xanh lam của Dạ Lưu Tô nhìn lướt qua đao ba trượng, nhìn chằm chằm Lý Thanh Sơn với sát khí ngút trời, dốc hết sức toàn thân cũng không thể đẩy lưỡi đao tiến lên thêm một tấc. “Chấn!” Lý Thanh Sơn nở nụ cười, trong nháy mắt các vết nứt như tia chớp đã phủ kín đao rồi truyền tới người Dạ Lưu Tô. Đao vỡ vụn thành từng mảnh, Dạ Lưu Tô cảm thấy xương toàn thân như đang rung động...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.