Tiểu An lấy ra viên Kim cang châu vàng rực rỡ kia, nhìn chăm chú một lát rồi đột nhiên bóp mạnh, đầu ngón tay tràn ra kim quang lộng lẫy, từng vòng một tràn ra ân ẩn có Kim cang rống giận, Phật âm thiền xướng, răng rắc một tiếng, hóa thành một đám kim phấn bay đi. Nàng vung tay lên, mười tám viên niệm châu quay lại trên cổ tay trắng nõn mảnh khảnh của nàng, mái tóc dài bồng bềnh như tảo biển buông xõa xuống, che đi thân thể trắng nõn mảnh khảnh của nàng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.