Những đường máu giăng khắp nơi giữa không trùng, cùng bị đứt lìa rồi biến mất giống như tiếng lòng bị đứt đoạn. La Hầu Tiểu Minh mím môi, yên lặng không nói gì. Tốc độ của hắn dần suy yếu dựa vào mắt thường cũng có thể thấy được, dung mạo càng lộ rõ vẻ non nớt, nỗi ưu buồn càng tỏa ra sâu đậm hơn. Cơ thể Cố Nhạn Ảnh nhoáng cái lảo đảo ngã ra sau, Lý Thanh Sơn phá không trở lại đỡ nàng dậy: "Ngươi không sao chứ!" Sau đó hắn nghiêm nghị chất vấn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.