“Nhưng đáng tiếc là trong đạo tu hành lại không phải như vậy, mọi người đều cho rằng tình cảm là gánh nặng, người muốn trở thành kẻ vô tình vô tính nhiều vô số kể.” “Ví dụ là người?” “Chắc chắn không phải ta, đối với những người trong thiên hạ thì ngươi là một kẻ vô tình.” "Cũng đúng." Hai người trầm mặc một hồi, sau đó bay ngang qua bầu trời bao la, xuyên qua vô số ngọn núi mây. "Sắp tới rồi." Cố Nhạn Ảnh nói. “Thành Vân Trung sao?” Lý Thanh Sơn nhìn xa xa....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.