Trong địa cung bên dưới Nhân Tâm đảo, Sở Thiên lẳng lặng nằm trên một chiếc giường hàn ngọc. Giường hàn ngọc tỏa ra sương mù trắng xóa, thân thể trần trụi của hắn lúc ẩn lúc hiện, vốn dĩ dáng vẻ hắn đã cực kỳ phổ thông rồi, bây giờ cao gầy hơn nhiều nên trông hơi gầy gò yếu ớt, nhưng lại bổ trợ cho khí chất phiêu dật của hắn. Điều tiếc nuối duy nhất có lẽ là khuôn mặt bình thường quá mức kia. Lư hương hình tiên hạc ở bên cạnh giường hàn ngọc phun...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.