Các Ưng Lang vệ đều lui đến bên rìa đại sảnh, vẫn không thể không vận lên chân khí để ngăn cản. Nghiêng đầu đi, không dám nhìn vào Vương Phác Thực, chỉ sợ rằng bị một chút dư quang liếc trúng thì cũng sẽ cảm thấy rùng hết cả mình. Như là phạm nhân phạm tội tày đình, đang đứng trước mặt pháp quan thẩm phán hắn, bất kể là có hung ác tàn bạo đến cỡ nào thì cũng sợ kinh hồn bạt vía, không dám đối diện với sự uy nghiêm này. Răng rắc răng rắc…tiếng đóng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.