"Sư huynh, khi nào thì chúng ta xuất phát?" Dư Tử Kiếm hỏi. “Bây giờ.” Phó Thanh Khâm nói. “Gấp vậy sao?” Dư Tử Kiếm kinh ngạc hỏi. "Không nên bỏ lỡ thời cơ tốt, Tử Kiếm có thể bảo vệ ta không?" Phó Thanh Khâm cười nói. . "Có thể!" Ánh mắt Dư Tử Kiếm long lanh. Phó Thanh Khâm mỉm cười nhìn người người con gái trước mặt, nàng ấy từ một người yếu ớt nay đã trở nên mạnh mẽ, suy nghĩ cũng càng ngàng càng trưởng thành và nhạy bén, nhưng dường như vẫn có thứ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.