Lý Thanh Sơn bước về phía trước, các tiêu sư rối rít lùi ra sau, hắn vỗ vào chiếc tiêu xe hỏi: “Các ngươi đang hộ tống thứ gì đó?” “Chẳng qua chỉ là vài thứ vàng trắng mà thôi, Hiệp Vương gia ở Bắc Cảnh giàu có, sao có thể để mắt đến chuyến tiêu nhỏ nhoi này chứ?” Hầu Chấn xoay người xuống ngựa, khom người cong lưng, sắc mặt nhăn nhó như ăn ba cân hoàng liên. Nếu như hắn mà là hạng người vô danh, vậy thiên hạ này sẽ không còn ai nổi danh nữa....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.