“Suy nghĩ!” Một trí giả vuốt chòm râu dài, nói. “Lời vô căn cứ.” Mỗi một bóng người nhảy ra đều có những đáp án không giống nhau, nhưng đều bị Huyễn Hải Thần Vương bác bỏ rồi đành u ám lui về phía sau. Tự mình nói với mình, tự biên tự diễn. Như điên như loạn. “Giấc mộng!” Tiểu An bỗng cất tiếng. Huyễn Hải Thần Vương hơi ngẩn người, cười nói: “Có chút thú vị nhưng vẫn không đúng! Tuy người người đều nằm mơ nhưng thứ này lại yếu đuối tựa như bọt khí, hơn nữa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.