“Khụ khụ, Kê tông chủ, cái kia...Ta cũng xin cáo từ trước, hôm này uống nhiều rượu quá, lời nói cũng hơi mê sảng rồi, thật sự là làm trò cười cho thiên hạ. Ha ha, thật đáng trách, thật đáng trách!” “Vị số bảy” kia cười nói, nụ cười không được tự nhiên cho lắm, dường như cái người vừa lúc nãy còn hăng hái muốn quyết một trận tử chiến với Lý Thanh Sơn không hề tồn tại, trong lòng thì tự mắng chính mình: “Đúng là đáng chết, chỉ là một chỗ ngồi mà thôi, điên rồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.