Khuôn mặt màu xám bạc của nàng lại hiện ra nụ cười gian xảo rất quen thuộc đối với Lý Thanh Sơn, đó là nụ cười chỉ xuất hiện trong lúc giao hợp hết sức vui thích. Nếu nói đó là niềm vui thích từ thân thể thì hiện tại chính là sự hưởng thụ về mặt tinh thần, hưởng thụ khoái cảm nguyên thủy của kẻ săn mồi khi săn giết con mồi. Giờ phút này, trông nụ cười đó còn có vẻ vô cùng lạnh lẽo quỷ dị. “Một khi bị nàng ôm lấy thì đừng hòng thoát...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.