Đôi môi băng lãnh hôn lên, đầu lưỡi giống như một con rắn trơn trượt chui vào trong miệng. “Coi chừng có độc!” Dạ Lưu Ba không còn cố kỵ gì nữa, lớn tiếng nhắc nhở, nhưng đã trễ rồi. Dạ Lưu Tinh đẩy đầu lưỡi một cái, bắn một viên độc dược vào trong họng Lý Thanh Sơn, ngay lập tức có một khí tức ngọt ngấy tràn ra, trong dạ dày nóng như lửa đốt. “Hừ, nam nhân ngu xuẩn, dù là yêu tướng cũng chẳng có gì khác biệt!” Dạ Lưu Tinh thầm cười lạnh, viên độc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.