“Xem ra ta còn là tên thua cuộc!” Cố Nhạn Ảnh cười khổ một tiếng. Dựa vào trạng thái hiện giờ của bọn họ, nếu bị trăm vạn tấn đất đá này chôn sống thì chỉ còn con đường chết. “Không chạy sao?” Lý Thanh Sơn nhìn về phía khe núi cách đó không xa. “Coi như hết, tuy không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm.” Cố Nhạn Ảnh bất đắc dĩ lắc đầu, đặt mông ngồi xuống bên cạnh hắn, nhìn bụi đất đập vào mặt cũng không hề...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.