Lưu Hồng đáp lời: “Vụ ăn thịt người thì không tính, còn những chuyện khác chỉ sợ đều không phải là vô căn cứ. Ta đã nhìn ra tên tiểu tử kia không phải người hiền lành từ lâu, chắc hẳn sẽ nhiễu loạn giang hồ, lại không nghĩ rằng hắn ra tay tàn nhẫn như thế, trực tiếp diệt một nửa giang hồ. Đừng ghen tị với sự đệ của ngươi, giang hồ không phải chỗ dễ lăn lộn như vậy.” “Sư phụ anh minh, thiếu chút nữa ta đã ra tay với hắn.” Vương Lỗi vẫn còn sợ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.