Trúng Tà: Chương 102: Ra tù Trong lòng tôi có chút tức giận, gọi cảnh sát chẳng phải để chúng tôi bị băt sao? Chắc chắn Lạc Phong Tiếu biết rõ điều này vậy mà vẫn bảo tôi gọi điện, rốt cuộc thì hắn có suy nghĩ gì? Điện thoại bị tịch thu, cái tay hổ cũng bị lấy, chỉ riêng chiếc nanh đã được tôi đeo vào dây chuyền cổ. Phòng giam quanh năm để nhốt phạm nhân, tuy có hơi người nhưng âm khí rất nặng. Măc dù giờ đã là đầu hạ, mà không khí cứ lạnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.