"Ngươi chết cho ta, chết cho ta!" Mặt Nghiêm Phi Băng đầy quỷ khí, hai tròng mắt vằn tơ máu, lệ quỷ mà hắn thỉnh quá lợi hại, bản thân không chịu nổi, ngực phập phồng thở dốc. Hắn hét lên rồi xông tới, vung nắm đấm, tôi vội né sang một bên. "Tới đây, ngươi đừng chạy, cái tên rùa đen này, đồ quỷ nhát gan, đừng chạy, đừng có chạy!" Tôi quấn sợi tóc của hắn vào đầu ngón tay, chỉ thẳng mặt hắn mà quát: "Dương chính chi tinh, thần cực chi linh, thu nhiếp âm mị,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.