Thấy thái độ thận trọng của Mã Cửu Thiên, tôi lấy làm kỳ lạ. Sương mù phía trước càng ngày càng dày, ban đầu chỉ dâng từ mắt cá chân, rồi rất nhanh không nhìn thấy được cỏ dưới đất nữa. Trong màn sương mênh mông, lờ mờ có một đốm ánh sáng xuất hiện, chúng tôi lại gần mới nhận ra, đó là một cái đèn lồng màu trắng. Một thanh niên trẻ tuổi tay xách đèn, ngồi gục trên tảng đá lớn, tóc thắt bím, hình như đã chết một thời gian khá lâu rồi. Hắn chỉ ngồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.