Mục lục
Trúng Tà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có người bảo lãnh cho mình? Cha mẹ đều ở dưới quê, tôi nào có người quen ở huyện thành?

Người bảo lãnh cho tôi nằm ngoài sự tưởng tượng, lại là Hàn lão nhị. Sắc mặt ông ta phờ phạc, hai mắt vằn tia máu, chắc mấy ngày nay không an nhàn.

Hàn lão nhị lái xe tới, còn mang theo cả cái đuôi bám theo. Vừa bước lên xe thì nữ cảnh sát đã đi đến, trên gương mặt phớt hồng là đôi mắt ranh mãnh: "Mặc dù anh đã được bảo lãnh, nhưng vẫn thuộc diện tình nghi. Để đề phòng anh bỏ trốn, tôi phải giám sát anh."

Tôi liếc mắt nhìn, e là cô ấy muốn xem náo nhiệt thì đúng hơn, bèn cố ý nói: "Này, tôi đã đắc tội với Hàn lão đại, giờ nếu ông ta cho người đến làm gì tôi, cô có đứng ra bảo vệ tôi không?"

Nữ cảnh sát bĩu môi xem thường: "Một đại nam nhân lại mong một cô gái bảo vệ, đúng là không biết xấu hổ. Yên tâm đi, tôi có mang theo súng đây. Tôi tên Lâm Lộ, có gì cứ gọi."

Xe đến một căn biệt thự nhà vườn, xung quanh trang trí rất đẹp, bên ngoài thảm cỏ xanh mướt, chỉ là chỗ nào cũng có mùi khói ngai ngái, giống như bầu trời đầy mây mù tỏa khói ra vậy, sônhs mũi tôi cay cay.

Hàn lão nhị nét mặt có vẻ kích động, nói với tôi: "Lý Lâm, cậu phải giúp tôi, nếu không cả nhà này sẽ chẳng còn đường sống."

Vợ và con ông ta đang quỳ lạy dập đầu trước một phi tượng phật, thần sắc ai nấy đều hoang mang sợ hãi.

"Ông là con thứ nhà họ Hàn, có tiền có thế lực, có vệ sĩ bảo vệ, tôi thì giúp được gì cho ông chứ?"

Hàn lão nhị nói: "Vệ sĩ toàn là đám phế vật vô dụng. Kẻ hại tôi không phải là người, mà là ma quỷ, nó muốn mạng của tôi. Tôi biết cậu chắc chắn đảm đương được, có người nói với tôi muốn giải quyết chuyện này thì phải đi tìm cậu."

Sau khi ổn định lại cảm xúc, Hàn lão nhị bắt đầu kể ngọn ngành cho tôi nghe. Ban đầu, khi Hàn lão gia chết, mọi chuyển rất bình thường, ai ngờ từ lúc thi thể chạy mất thì tòa biệt thự của Hàn lão nhị bắt đầu có ma xuất hiện. Cứ nửa đêm là ông ấy lại trông thấy hồn ma cha mình hiện về đòi mạng, không những vậy, cả vợ con ông ấy cũng thấy.

Lâm Lộ lẩm bẩm: "Nghe nói Hàn lão gia chết không nhắm mắt, nói không chừng là bị ông làm cho tức chết nên quay về đòi mạng."

Hai mắt Hàn lão nhị đỏ ngàu, hung hăng lườm Lâm Lộ, tôi vội nói: "Liệu có phải ông nhìn nhầm không? Ông là con trai Hàn lão gia, sao ông ấy lại muốn hại ông?"

"Bởi vậy mới nói. Ông già đã chết, mặc dù tôi sẽ được chia cổ phần trong công ty, nhưng chỉ được một phần nhỏ. Cha không còn, tôi sống phải nhìn sắc mặt anh cả, tôi còn mong ông ấy sống càng lâu càng tốt cơ."

"Tối qua thì sao, tối qua Hàn lão gia có về không?"

"Có, ngày nào cũng hiện hồn về đòi mạng, tôi chuyển mấy căn nhà cũng không trốn được."

Tối qua tôi và hồn ma Hàn lão gia ở chung một chỗ, ông ấy còn bị hút sạch âm hồn trong khoáng động, sao có thể trở về được? Vậy là có người giở trò. Gần như ngay lập tức tôi nghĩ đến Hàn lão đại và đạo sĩ Tề.

"Lẽ nào có ma thật?" Lâm Lộ chớp mắt.

Hàn lão nhị cả giận: "Nhất định là do ông anh khốn kiếp bày trò quỷ, vì muốn độc chiếm công ty mà định hại chết cả tôi. Hừ, tên đạo sĩ họ Tề kia giờ theo hầu hắn mà. Lý Lâm, tôi hỏi cậu cái này, có phải cậu biết bắt ma đúng không? Chỉ cần giúp tôi đối phó với chuyện này, tôi sẽ cho cậu 50 vạn!"

50 vạn? Tôi suy nghĩ rồi nói: "Giờ tôi đang bị vu oan, chắc chắn phải điều tra cho ra sự thât. Như vậy mục tiêu tương tự như của Hàn tiên sinh, đương nhiên tôi sẽ cố hết sức có thể."

Nửa đêm hôm đó, bên ngoài tòa nhà chợt vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, Hàn lão nhị sợ đến hét lên: "Tới, lại tới nữa rồi!"

Ngoài cửa xuất hiện một bóng đen, hai tay đang cào vào kính. Đây là tầng 2, người bình thường sao có thể bay lơ lửng như vậy được, lẽ nào là ma thật?

Gương mặt con ma hắt lên cửa kính trắng bệch, đúng là gương mặt Hàn lão gia, ông ta toét miệng cười đáng sợ: "Con trai, mau tới đây, ta cô đơn lắm, lạnh lẽo lắm, mau tới đi theo giúp ta đi..."

"Giả thần giả quỷ, để bà cô bắt ngươi!" Lâm Lộ lao tới đẩy bật hai cánh cửa. Bóng ma đúng là đang lơ lửng giữa không trung, nữ cảnh sát rút súng, nhưng ngay lập tức bị bóng ma túm lấy, ném xuống dưới.

Bóng ma lướt vào phòng, nó giơ bàn tay đầy móng nhọn về phía Hàn lão nhị: "Đi theo ta, đi theo ta, ta cô đơn, lạnh lẽo lắm!"

Tôi vội lấy một nắm nhang cắm trong bát nhang, ném về phía cái bóng, lập tức nó hét lên vì bỏng toàn thân lốm đốm lửa. Nhang là vật dùng để thờ phụng thần linh hoặc ma quỷ, vốn có tính thông linh, đây lại là loại nhang tôi đặc chế, ma quỷ có âm khí càng nặng, lửa cháy càng mạnh.

Bóng ma hét lên chói tai, nó liều mạng dập lửa, nhưng càng dập lửa càng bùng lớn.

"Mau lên, lấy bát máu chó lại đây!" Sợ nó bỏ trốn, tôi vội la.

Ngoài cửa chợt có tiếng lầm rầm, giống như ai đó đang niệm chú trong bóng tối vậy, bóng ma liền bay vút về phía màn đêm.

Tôi vội chạy xuống dưới lầu, một chiếc sedan màu xám chạy lao vút đi, Lâm Lộ đang gượng dậy, thoạt nhìn có vẻ không bị thương nặng.

"Không hổ là cảnh sát, không sợ ma quỷ, thân thể lại cường tráng, bội phục."

Lâm Lộ tươi cười, đôi má ửng hồng, trừng mắt: "Đồ khốn nhà anh đang chê tôi béo nên da dày hả? Không ngờ trên đời lại có ma thật, ha ha đúng là mở rộng tầm mắt."

"Cô có nhìn rõ chiếc xe vừa rồi không?"

Lâm Lộ lắc đầu: "Trời tối quá, không nhìn rõ người, nhưng biển số xe thì tối nhớ, quay về sẽ cho người đi điều tra."

Bên trong biệt thự, Hàn lão nhị mặt trắng bệch như vôi, hưng phấn nắm lấy tay tôi: "Lý Lâm, thật may mà có cậu. Cậu theo tôi đi, tôi sẽ không bạc đãi cậu đâu!"

"Hàn tiên sinh, tôi nghi ngờ rằng thi thể Hàn lão gia đã bị anh trai ông lấy đi. Ông có manh mối gì không? Chỉ cần chôn được xác Hàn lão gia xuống đất, ma quỷ sẽ không quấy phá nữa."

Hàn lão nhị cắn răng nói: "Được, tôi sẽ cho người đi tìm ngay. Cậu đừng gấp, tôi với lão đại cắt đứt tình nghĩa rồi!"

"Tối nay hồn ma đã bị đánh bỏ chạy, tạm thời sẽ không quay lại đâu. Để tôi về nhà một chuyến, chuẩn bị thêm chút đồ đạc."

Tôi rời khỏi biệt thự của Hàn lão nhị, Lâm Lộ cũng đi theo, quay về phố Ma. Đêm nay thì lại an tĩnh, không có tro tàn ở thềm cửa, Lâm Lộ đi vòng quanh cửa hàng, hiếu kỳ hỏi: "Xem chỗ của anh cũng chẳng có gì quý hiếm, mà lại có thể bắt ma? À phải rồi, còn nhang của anh, rất thần kỳ. Mau cho tôi xem chút nào."

"Bí mật gia truyền, thứ lỗi tôi không thể tiết lộ."

Lâm Lộ khịt mũi hai cái, đột nhiên kêu lên một tiếng, nói rằng tay bị đau.

"Đưa tôi xem cho." Tôi cầm lấy cổ tay cô ấy, làn da được chăm sóc rất tốt, trắng bóng mịn màng. Lâm Lộ bĩu môi: "Tiểu tử, anh không phải bác sĩ mà xem được à? Hừ, đừng có mượn cớ làm bậy đấy nhé!"

Tôi lườm: "Ban nãy có phải cô bị hồn ma kia túm vào tay không?"

Lâm Lộ khẽ gật đầu hỏi: "Sao anh lại biết?"

Tôi với chiếc gương bát quái trên kệ xuống, soi phần cổ tay cho cô ấy tự nhìn. Hình ảnh phản chiếu trong gương, cánh tay trắng nõn in hằn mấy dấu tay đen sì, nhưng bên ngoài lại chẳng nhìn thấy gì. Lâm Lộ giật mình kêu lên một tiếng.

"Hồn ma đó không phải của Hàn lão gia, nó được người ta nuôi dưỡng, âm khí rất nặng. Cô bị túm phải tay, nếu như không chú ý, âm khí sẽ gây thối rữa từ từ, đến khi ăn vào xương tủy, cánh tay coi như vứt bỏ."

Lâm Lộ bực tức, cánh mũi phập phồng, nhưng chẳng biết làm sao, cuối cùng trừng mắt nói: "Anh mau trị khỏi cho tôi đi, trị không khỏi tôi bắt đền anh!"

"Bắt đền tôi cả đời à?"

Lâm Lộ đỏ bừng mặt vì tức, tôi cũng không trêu chọc thêm, đi lấy lá ngải đun nước, châm nửa nén trấn hồn hương hun khói lên miệng vết thương, cuối cùng mới hòa tro vào nước mới đun thành sền sệt, bôi quanh cổ tay Lâm Lộ.

"Đêm nay hạn chế vận động, sáng mai là có thể bình phục! À, camera an ninh sao rồi, có manh mối gì không?" Tôi hỏi về bản án.

Lâm Lộ đáp: "Kỳ lạ lắm, camera ở nhà tang lễ ghi lại toàn bộ quá trình Hàn lão gia vùng dậy bỏ chạy. Sau đó xác ông ấy chạy đi đâu chúng tôi không biết, càng chẳng hiểu tại sao nó lại xuất hiện trong nhà anh. Camera an ninh ở cổng vào phố Ma không quay lại được gì, bởi vậy không cách nào minh oan cho anh được."

Tôi cảm thấy bực bội: "Lẽ nào tôi vẫn là nghi phạm? Nếu tôi tìm được nhân chứng thì sao?"

Lâm Lộ đọc được tâm tư của tôi, cô ấy nói: "Ý anh nói Trần Quang? Không được đâu, ông ấy và Hàn lão gia đều khai anh là người ăn cắp miếng ngọc, còn nói rất có khả năng anh ăn trộm cái xác, lời khai vẫn ở sở cảnh sát kia kìa."

"Hàn lão đại thì sao? Ông ta có rất nhiều điểm đáng nghi, sao các cô không đi điều tra?"

"Hàn gia là gia đình có thế lực trong huyện, Hàn lão đại hiện nắm quyền đứng đầu, không có chứng cứ xác thực, không được lập án điều tra."

"Thế nếu tôi cơ cách tìm ra manh mối thì sao? Ông ta và tên đạo sĩ họ Tề cấu kết làm bậy, Hàn lão gia chết oan, đến hồn ma cũng mất, tôi có thể khẳng định!"

"Anh định tự mình điều tra Hàn lão đại?"

"Cô muốn ngăn tôi?" Tôi vừa đáp vừa khích tướng: "Không ngờ cô mà cũng sợ gia thế nhà họ Hàn, mắt thấy hung thủ tự do ngoài vòng pháp luật, nhưng lại không dám đi điều tra?"

Lâm Lộ đập mạnh tay xuống bàn, mặt đỏ bừng, mắng: "Từ nhỏ tôi đã ước mơ làm cảnh sát, bắt hết kẻ xấu, bảo vệ người tốt. Hừ, tôi biết anh khích tướng tôi, tôi không muốn ngăn cản anh, mà chỉ là cảm thấy dù anh có điều tra cũng chẳng điều tra ra cái gì đâu!"

"Tại sao?"

"Thế tại sao anh nghĩ rằng Hàn lão đại là hung thủ?"

Tôi ngẫm nghĩ, đáp: "Hồn ma Hàn lão gia do chính tay tôi tiễn đưa, trước khi đi, ông ấy chỉ xuống chân giường nên tôi mới có được miếng ngọc. Tiếp đó ông ấy còn chỉ Hàn lão đại, nhất định là có gì muốn nói. Hàng loạt sự việc lạ lùng như thế, người trong giới chúng tôi biết ngay là có kẻ giở trò quỷ. Tề đạo sĩ là tay sai của Hàn lão đại, nhất định là hắn làm!"

Lâm Lộ lắc đầu: "Đạo sĩ Tề rất có hiềm nghi, nhưng chưa chắc là ông ta làm theo lệnh Hàn lão đại."

"Không thể nào, Vạn Đại đã nói với tôi, chính mắt anh ta nhìn thấy Hàn lão đại câu kết với đạo sĩ Tề."

"Vạn Đại?" Lâm Lộ nói: "Đi, chúng ta đi gặp người tên Vạn Đại đó. Nếu anh ấy nói dối, nhất định tôi có thể nhìn ra!"

Cửa hàng xem bói của Vạn Đại khóa trái, gõ cửa thế nào cũng không thấy trả lời. Lâm Lộ bấm điện thoại gọi cho mấy người liên tiếp, có vẻ đang nhờ bạn bè giúp đỡ, sau đó quay sang nói với tôi: "Người tên Vạn Đại này không đáng tin. Gần đây tài khoản ngân hàng của anh ta đột nhiên nhận một số tiền lớn, những hơn 10 vạn tệ. Người gửi là công ty dệt may huyện thành."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK