Mục lục
Trúng Tà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quái lạ thật, lá bùa phong ấn tiểu quỷ, chưa nói đến vô giá trị mà nó còn có khả năng mang lại xui xẻo, ai tự nhiên ăn trộm làm gì? Nhất định là đã bị người hiểu chuyện theo dõi.

"Trần lão gia, việc này ông có nói với người ngoài không?"

Trần lão gia giậm chân: "Không, mấy ngày nay bận chăm sóc con gái, đến ra cửa còn không ra."

Vậy càng kỳ quái, ngoại trừ Trần gia biết trong lá bùa phong ấn tiểu quỷ thì chỉ có Hứa Long Sinh, lẽ nào là ông ta làm? Chỉ mới một lát mà sắc mặt bé gái càng lúc càng khó coi, hơi thở càng lúc càng nặng nề.

Tôi tách khỏi đám người Trần gia, ra một góc mở cuốn Âm Hoa Kinh tìm được một loại bùa chú hại người, triệu chứng tương tự như của bé gái. Thế nhưng trong sách chỉ ghi cách hạ chú chứ không ghi cách hóa giải.

Tôi nhắn cho Lạc Phong Tiếu, kể lại sự việc, rất nhanh hắn đã hồi âm, đồng ý với suy đoán của tôi: "Chú Quỷ Thụy không giải hết, đây là phương thức lấy tóc và máu thịt của con người, biến nó thành chất dẫn sau đó mới hạ chú. Không hủy được chất dẫn thì nạn nhân sẽ suy yếu dần mà chết. Muốn cứu người, phải tìm được lá bùa phong ấn về đã."

"Kẻ biết rõ chuyện này, đồng thời có năng lực làm, chỉ có Hứa Long Sinh. Anh dạy cậu một cách, trấn nguyên khí của con bé trước, sau đó đến Hứa gia đòi lá bùa về."

Theo lời Lạc Phong Tiếu, tôi cắt giấy vàng thành hình nhân, lấy máu và mấy sợi tóc bé gái dán lên, rồi đặt thế thân trước tượng thần. Biện pháp này có thể giải quyết nguy cơ nhất thời, nhưng không kéo dài được mấy ngày.

Tôi nói lại với Trần lão gia, ông ta cả giận: "Hay cho tên Hứa Long Sinh, lại dám đùa bỡn trên tính mạng con gái ta. Ta với ngươi không xong đâu. Đi, chúng ta phải sang Hứa gia làm cho ra nhẽ."

Chạy xe tới Hứa gia, một loạt những căn biệt thự liền kề đều là của người nhà họ Hứa. Trong phòng, một thanh niên trẻ cao gầy, nhưng sắc mặt trắng xanh, vừa nhìn đã biết là sắc dục quá độ.

Trông thấy Trần tiểu thư, hắn đê tiện nói: "Người đẹp từ đâu đến, có phải tìm anh đi chơi không? Há há, anh đang cô đơn đây, nào, chúng ta cùng đi uống rượu!"

Hắn lại dám thò tay định túm lấy Trần tiểu thư, bị Trần lão gia tức giận cầm batoong đập liên tiếp vào đùi.

"Ui da! Ông là cái gì mà dám đánh tôi? Biết tôi là ai không?" Hắn điên cuồng la hét.

Trần lão gia càng phẫn nộ, gầm lên: "Hứa Dương Dân, ngươi cút ra đây cho ta, trốn trong nhà làm gì, cái đồ rùa đen rụt cổ!"

Rất nhanh Hứa Long Sinh đã xuất hiện, ông ta vội quát: "Hưng Lăng, còn không lui xuống, dám làm càn trước mặt Trần lão gia!"

"Cha, lão già này đánh con!"

Hứa Long Sinh lại mắng, hắn mới miễn cưỡng nhường đường, ánh mắt đầy oán độc.

Bước vào nhà, có mấy ông già đang ngồi trên sofa phòng khách, nhìn rất có phong thái. Một người nói: "Trần lão gia, ông đến đây có chuyện gì? Không báo trước để tôi chuẩn bị đồ ăn, uống với nhau chén rượu?"

Trần lão gia gõ ba toong xuống đất: "Hứa Dương Dân, đừng đóng kịch, giao lá bùa ra đây!"

Trước khi đến đây, Trần tiểu thư có nói với tôi Hứa Dương Dân là cha của Hứa Long Sinh, cũng là trưởng họ của nhà Hứa gia, tất cả người nhà Hứa gia đều nghe theo ông ta. Nếu người trong Hứa gia động tay động chân, chắc chắn ông ta biết rõ.

"Bùa gì? Ông có nhầm lẫn không?"

"Hừ, lá bùa phong ấn hồn phách con gái tôi, ai ngờ nó lại bị tài xế của Trần gia trộm mất. Lúc đó chỉ có con trai ông ở đó, ông không thể tránh khỏi có liên quan, mau mang ra đây, nếu không tôi với ông không xong đâu!"

Hứa Dương Dân suy nghĩ, nói: "Nếu lá bùa bị tài xế lấy trộm, thì phải tìm tài xế chứ sao lại tìm đến nhà tôi." Rồi lão liếc tôi: "Trần lão gia à...thời buổi này đám lừa đảo đầu đường xó chợ nhiều lắm, một số thì chẳng có bản lĩnh, số còn lại thì đi theo bàng môn tả đạo. Nói không chừng ông bị lừa rồi."

Ý lão nói là chúng tôi có vấn đề, quả nhiên là muốn trả đũa.

"Đừng đổi chủ đề, tôi không dễ lừa vậy đâu."

"Thế này đi, tôi sẽ hỏi giúp ông xem có phải người Hứa gia làm không." Rồi lão làm bộ làm tịch gọi mấy người, hỏi đến ai cũng bảo không biết. Lão quay sang nói: "Ông thấy đấy, việc này không liên quan đến Hứa gia nhà tôi."

Trần lão gia nhìn tôi, giờ Hứa Dương Dân không chịu thừa nhận, ông ấy lại không phải người trong giới, chẳng có cách nào.

Tôi lấy la bàn ra, nói: "Lá bùa là của tôi, tôi có thể dùng la bàn tìm được. Rốt cuộc nó có ở đây không, cứ để tôi lục soát chẳng phải sẽ minh bạch sao?"

Hứa Long Sinh trừng mắt: "Đây là Hứa gia, gia tộc tu đạo lớn nhất huyện thành, cậu là cái thá gì mà định ở đây giương oai?"

Tên con trai Hứa Hưng Lăng kêu lên: "Ngươi nghĩ mình là ai chứ, muốn mục soát thì lục soát à? Hứ, ta thấy ngươi muốn ăn đòn rồi!"

Tay hắn vẫy một cái, trong phòng liền xuất hiện một bóng ác quỷ: "Lên, bẻ gãy tay chân hắn cho ta."

Ác quỷ này là lệ quỷ mắt đỏ, nó cười sằng sặc, xông tới. Tên khốn Hứa Hưng Lăng chắc đang muốn thấy bộ dạng tôi lúc bị đánh, xin lỗi không cho ngươi được toại nguyện rồi. Ta dám đường đường chính chính đến Hứa gia thì ắt phải có chuẩn bị trước rồi. Tôi xoay chiếc nhẫn trên tay, từ trong toát ra một thanh niên cao hai thước, toàn thân đầy sát khí.

"Hóa ra là cũng biết dưỡng quỷ. Hừ, nói cho ngươi biết, muốn làm loạn ở đây, ngươi chưa đủ tư cách!"

Hứa Long Sinh không nói gì, chỉ lẳng lặng xuất ra hai con quỷ chặn ở cửa, đề phòng tôi bỏ chạy.

"Ai thèm chạy chứ?" Tôi cười lạnh: "Tần Đại, xử lý lệ quỷ này đi, về nhà ta mời ngươi Nhị Oa Đầu chính tông."

Trước khi chia tay, Lạc Phong Tiếu có đưa cái nhẫn phong ấn Tần Đại cho tôi, cũng không biết giữa hai người có giao dịch gì mà tạm thời Tần Đại sẽ theo phụ trách an toàn cho tôi.

Nghe thấy có rượu uống, tinh thần Tần Đại dâng cao, hét lên một tiếng, đôi mắt biến thành màu xanh. Hứa Long Sinh giật mình la lên: "Là thanh nhãn lệ quỷ. Hưng Lăng, mau thu hồi quỷ nô lại, không thể đối đầu với nó được."

Tôi nhếch mép: "Muộn rồi."

Tần Đại vốn là tướng lĩnh thời cổ đại, bản lĩnh cao, sát khí nặng, hắn đã xông tới mà tấn công. Ban đầu lệ quỷ của Hưng Lăng còn có thể đáp trả, nhưng rất nhanh chỉ còn là chịu đòn.

Hứa Hưng Lăng luống cuống, vội niệm chú, muốn thu hồi lệ quỷ về.

Lần trước đụng độ với quỷ nô của Tề Hoành, nửa đường hắn thu mất quỷ hồn, nên đã đặc biệt nhờ Lạc Phong Tiếu chỉ giáo. Hắn dạy tôi một thuật, dùng tro hương trộn lẫn máu chó đen, phơi dưới ánh mặt trời giữa trưa trong ba ngày, rồi vẩy lên quỷ hồn.

Con lệ quỷ bị tôi hắt ít tro vào người, sao có thể trốn, bị Tần Đại xé thành từng mảnh nhỏ. Hai mắt Hứa Long Sinh long sòng sọc nhìn tôi: "Tiểu tử, ngươi thật ác độc!"

"Tôi chỉ ác độc với ma quỷ, còn chưa bằng thủ đoạn âm độc của ông với người sống đâu."

Hắn đau xót, một quỷ nô là lệ quỷ mắt đỏ, không phải dễ mà có được. Hứa Dương Dân xua tay nói: "Các người mau đi đi, Hứa gia không hoan nghênh các người!"

"Giao lá bùa ra đây!"

Hứa Long Sinh trừng mắt: "Được lắm tiểu tử, ngươi xúc phạm Hứa gia, huyện thành này sẽ không có chỗ cho ngươi dung thân!"

Trần lão gia tức giận giơ gậy lên chỉ: "Hảo! Hứa gia các người oai phong lắm, dám uy hiếp người trước mặt của ta, không để Trần gia này trong mắt. Ta sẽ bắt các người phải hối hận!"

Đây là khu nhà bao đời tổ tiên Hứa gia truyền lại, chắc chắn có nhiều cạm bẫy, tôi cũng không quá lấn tới. Ra khỏi căn nhà, Trần lão gia lo lắng nói: "Giờ phải làm sao, Hứa gia không chịu giao lá bùa, hay là để cha đi gọi nhị gia của con, nhờ ông ra mặt đòi?"

"Cha, cha đừng gấp, Hứa gia đã không chịu thừa nhận thì dù nhị gia có đến, bọn họ cũng không giao ra đâu. Nếu như vậy chẳng phải tự họ thừa nhận mình giở trò quỷ ư?"

"Vậy phải làm sao bây giờ?"

Hai cha con nhìn tôi bằng ánh mắt mong chờ, tôi chỉ có thể nói: "Yên tâm, cứ giao cho tôi."

Thấy họ có vẻ chưa tin tưởng lắm, tôi bổ sung thêm: "Anh trai tôi nói sẽ trợ giúp mà."

Đời đúng là không công bằng, vừa nghe đến Lạc Phong Tiếu, hai cha con Trần lão gia lập tức an tâm, khiến tôi trầm mặc một hồi.

"Tôi có một ý tưởng cho việc này. A...quái lạ, sao đau bụng quá!" Tôi ôm cái bụng sôi òng ọc, chạy vội vào nhà vệ sinh.

Bị tiêu chảy, một tiếng đồng hồ đi vệ sinh bảy tám lần khiến chân tôi nhũn ra. Đến bệnh viện khám, bác sĩ nói là nhiễm khuẩn đường tiêu hóa, cho nằm viện truyền dịch. Nhưng đến sáng hôm sau, triệu chứng càng lúc càng nghiêm trọng, lấy gương bát quái ra tự soi mình, ấn đường tôi hiện lên một màu đen.

Trúng chiêu rồi, tôi hoang mang, lẽ nào lúc ở nhà Hứa gia đã bị ai đó đụng tay đụng chân? Bèn bấm điện thoại gọi cho Trần tiểu thư, nếu như bị nhà Hứa gia giở trò, hẳn người trúng chiêu không phải riêng tôi.

Trần tiểu thư nói: "Lý Lâm, đừng khách sáo như vậy. Tôi hơn anh có một hai tuổi, cứ gọi tôi Trần Tố được rồi. Hai cha con tôi vẫn ổn, không ai bị tiêu chảy hết."

Chẳng lẽ mình đã sai?

Quay về phố Ma cắt thuốc, đều là những vị thuốc trừ tà bồi bổ, nhưng đến ngày thứ ba mà vẫn không thấy hiệu quả. Đang lo lắng chẳng biết làm sao thì chợt Hứa Hưng Lăng tìm đến cửa. Thấy tôi mặt tái nhợt, phờ phạc, hắn đắc ý nói: "Tiểu tử, xem dáng vẻ sống dở chết dở của ngươi kìa. Lẽ nào bị quỷ phản phệ sao?"

Tôi chỉ thẳng tay: "Cút!"

Hứa Hưng Lăng nổi giận: "Ngươi tưởng ta thích đến cái khu ổ chuột này à? Vừa dột vừa nát, có thời gian lão tử đã đi tìm gái chơi rồi. Cha ta muốn gặp ngươi đấy, đi theo ta!"

"Ta sống ở đây, lão muốn gặp thì bảo lão tự đến."

Hứa Hưng Lăng tức đến đỏ mặt: "Ngươi nghĩ mình là loại chó má gì, còn dám mở miệng làm cao? Ta nhổ vào!"

Tôi lắc lắc cái nhẫn, Hứa Hưng Lăng lập tức sợ đến biến sắc: "Thấy ngươi dưỡng được thanh nhãn lệ quỷ, cha ta đánh giá cao, muốn tìm ngươi để bàn chuyện mua bán. Ngươi đừng có không biết tốt xấu."

"Sợ chứ gì? Hứa gia các ngươi có thanh nhãn lệ quỷ không? Mau cút! Biết điều thì sớm giao lá bùa ra."

Hứa Hưng Lăng cáu tiết mắng chửi mấy câu rồi mới hậm hực bỏ đi. Hắn ra đầu đường, nghe cuộc điện thoại xong lại trở vào, nói: "Tiểu tử, nói cho ngươi biết, hai tháng nữa là giới âm dương sư tổ chức đại hội. Ngươi là người tu đạo, chắc chắn là muốn tham gia chứ. Đi theo ta, Hứa gia sẽ bố trí cho ngươi một suất."

Đại hội âm dương sư? Tôi tự hỏi, liệu nó có phải một cái bẫy?

Lén nhắn một tin cho Lạc Phong Tiếu, hắn trả lời ngay lập tức: "Đi! Đại hội âm dương sư phải có người giới thiệu mới được dự. Nhất định cậu phải báo danh."

Tôi lên xe của Hứa Hưng Lăng, tới quán trà Ngụy Phong, Hứa Long Sinh đã chờ sẵn ở đó, trông thấy tôi thì liền gọi một bình trà Đại Hồng Bào đắt đỏ.

"Lý Lâm, thưởng thứ thử đi, cả huyện thành chỉ có trà ở đây là uống được thôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK