Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không còn là hơn mười vạn đạo, mà là gần trăm vạn đạo...

Phóng tầm mắt nhìn lại, cảnh tượng kinh thiên động địa như vậy, khiến cho Lôi Tổ đã tránh từ phía xa, hầu kết cũng lăn lộn, con mắt trợn trừng, lưỡi líu lại. Thân thể hắn run rẩy một cái, hoàn toàn không suy nghĩ tới chuyện Bạch Tiểu Thuần vẫn thiếu mình năm mươi tia chớp nữa. Hắn lập tức khống chế lồng giam, vội vàng lui về phía sau.

- Ngàn vạn lần đừng tới đây... Ngàn vạn lần đừng tới đây... Thân thể xương cốt của lão nhân gia ta không tốt, không chịu nổi... Vẫn là người tuổi trẻ bây giờ thật biết cách chơi...

Tâm thần Lôi Tổ run rẩy, vừa muốn lui ra phía sau. Bạch Tiểu Thuần ở bên trong Lôi Trì, kêu lên thảm thiết, cũng nhìn thấy được Lôi Tổ.

Thần thức của hai người vừa mới tiếp xúc, Lôi Tổ lại hét lên một tiếng toàn lực, liều mạng. Trong tiếng nổ vang, hắn mang theo lao ngục chỉ trong chớp mắt đã lao đi xa. Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ mặt bi thương, nhưng cũng không dám dừng lại. Hắn chỉ có thể ở bên trong mây đen này, không ngừng bay nhanh, nỗ lực rời khỏi Lôi Trì tràn ngập Lôi Đình cùng lực hút này, Những tia chớp ở bốn phía xung quanh, cũng càng lúc càng nhiều...

Rất nhanh, mắt Bạch Tiểu Thuần cũng phải trợn trừng. Hắn cảm nhận được, bời vì mình bay nhanh, tia chớp ở bốn phía xung quanh càng thêm cuồng bạo, Lôi Trì dần dần bất ổn...

- Muốn bạo phát sao?

Bạch Tiểu Thuần chỉ cảm thấy ầm một tiếng, da đầu giống như muốn nổ tung. Trong tiếng thét chói tai hắn triển khai tốc độ cao nhất, điên cuồng chạy trốn.

Phía xa, lúc này tròng mắt Lôi Tổ cũng muốn rơi xuống. Tuy rằng hắn cũng rất lo lắng nhưng hơi thở lại dồn dập, có chút kích động.

- Phải bạo phát? Tốt, nhiễu loạn càng lớn càng tốt. Nói không chừng... Ta có thể nhân cơ hội chạy trốn!

Tất cả những điều này nói rất dài dòng, nhưng trên thực tế đều phát sinh ở trong thời gian rất ngắn. Thời khắc này bên ngoài, toàn bộ mây đen chấn động càng thêm mãnh liệt. Thậm chí còn hoàn toàn không thấy được những tia chớp chạy loạn. Còn có một cảm giác cuồng bạo khiến cho tất cả mọi người bất an, giống như từ bên trong mây đen nơi này đang nhanh chóng nổi lên.

Lúc này tất cả đám người năm vị Thiên Nhân bắc mạch Vân Lôi Tử, Phùng Trần đã hạ xuống Lôi Tông. Mỗi một người khi nhìn thấy mây đen biến hóa, sắc mặt đều điên cuồng biến đổi.

Ở trong một chớp mắt này, thần thức của bọn họ còn tản ra, dung nhập trong mây đen. Nhưng lôi ngục này không tầm thường. Thần thức của bọn họ lại không có cách nào tiến vào quá rộng. Bọn họ căn bản không nhìn thấy được chuyện đã xảy ra bên trong.

- Đây rốt cuộc là thế nào vậy?

- Đáng chết. Nhất định là Bạch Tiểu Thuần!

- Phùng Trần. Đều tại ngươi. Trước đây ngươi không nên cho hắn ước pháp tam chương!

- Còn có Vân Lôi Tử nữa. Bạch Tiểu Thuần này chính là một tai họa. Ngươi trêu chọc hắn làm cái gì hả?

Theo sự lo lắng, ba Thiên Nhân bắc mạch khác, cũng cũng không nhịn được, nhìn về phía Vân Lôi Tử cùng Phùng Trần gầm khẽ, trách cứ oán giận.

Sắc mặt Vân Lôi Tử cùng Phùng Trần rất khó coi, nhưng lại nói không nên lời. Trong lúc mọi người ở đây lo lắng, bỗng nhiên, bên trong quan tài thủy tinh trên trời cao, một đạo thần thức khiến cho năm người kinh hãi, bỗng nhiên tản ra, trực tiếp dũng mãnh tràn vào bên trong mây đen. Rất nhanh, từ bên trong quan tài thủy tinh này lại truyền ra một tiếng gầm thét giận dữ chấn động thiên địa.

- Bạch Tiểu Thuần!

Giọng nói này truyền ra, trong chớp mắt, bóng người bắc mạch Bán Thần đã xuất hiện ở giữa không trung, vẻ mặt lo lắng, giống như nói nữ cũng không có thời gian. Tay phải hắn chợt giơ lên, trực tiếp vung lên!

Nhất thời một trận gió lốc lại trực tiếp tản ra ở Lôi Tông. Trong tiếng nổ lớn, cuốn tất cả tu sĩ Lôi Tông lên, ở một tích tắc này, trực tiếp chuyển dời đến phía xa.

Sau khi Bán Thần bắc mạch làm xong tất cả những điều này, trong nháy mắt, một tiếng nổ lớn kinh thiên gần như từ trước đến nay chưa từng xuất hiện qua ở bắc mạch, trực tiếp ở bên trong mặt đất mây đen của Lôi Tông, cuồn cuộn bạo phát ngập trời!!

Ầm ầm ầm!!

Âm thanh cực lớn này trực tiếp khiến cho vô số tu sĩ bị chấn động phun ra máu tươi. Cho dù đám người Vân Lôi Tử, thân thể đều chấn động mãnh liệt, nhanh chóng lui về phía sau. Lúc này, bọn họ hoảng sợ nhìn tới mặt đất mây đen.

Toàn bộ mặt đất mây đen lại trực tiếp nổ mạnh. tất cả kiến trúc trên đó, trong nháy mắt liền trở thành tro bụi. Từng tia chớp, từ bên trong mây đen này phóng lên cao, lao thẳng đến trời cao. Từ phía xa nhìn lại, giống như con rồng tia chớp đang muốn chọc thủng trời xanh.

Vào giờ phút này, còn có một trùng kích kinh người, ầm ầm ầm khuếch tán về bốn phía xung quanh. Nó đi qua nơi nào, thiên địa nơi đó thất sắc, phong vân cuồn cuộn, tiếng nổ vang vọng hồi lâu. Mà mặt đất mây đen... vào giờ khắc này đã tan vỡ. Lại có gần bốn phần khu vực... Trực tiếp lại vỡ nát diệt vong.

Thậm chí bức tượng Chiến Thần dưới mây đen Lôi Tông cũng xuất hiện từng vết nứt... Thời điểm nhìn lại, giờ phút này Cửu Thiên Vân Lôi Tông giống như bị đánh vậy. Vân Tông mệt mỏi, bức tượng thiếu đi ngón tay cái. Lôi Tông sứt mẻ, không chỉ bức tượng đầy những vết nứt lan tràn, mặt đất mây đen cũng rút nhỏ không ít...

Vân Lôi Tử ngây người. Phùng Trần nhìn tới choáng váng, ba vị Thiên Nhân khác đều bối rối. Cho dù là Bán Thần bắc mạch, lúc này cũng tức giận tới mức toàn thân run rẩy, trong đầu chấn động không thôi, tóc cũng nhanh chóng dựng ngược.

Càng không cần phải nói những tu sĩ Lôi Tông bị cuốn đi. Mỗi người đều không có cách nào tin tưởng được, nhìn Lôi Tông xa lạ, vẻ mặt mờ mịt. Tất cả những điều này diễn ra quá nhanh. Cho nên bọn họ còn không có kịp phản ứng.

So với Lôi Tông, thời khắc những tu sĩ Vân Tông đều hít một hơi lạnh, đồng thời trong lòng thầm cảm thấy may mắn... Cũng may Bạch Tiểu Thuần không bị giam ở Vân Tông...

Bọn họ đối với năng lực gây tại họa của Bạch Tiểu Thuần, đã sợ hãi đến cực hạn!

- Bạch Tiểu Thuần này... Chọc không được đâu...

- Thiên Nhân lão tổ đầu óc hôn mê rồi. Đang yên đang lành lại muốn giới hạn hắn ở Vân Tông. Nhưng gia hỏa này có thể bán độc dược hại tu sĩ của Vân Tông ta. Sau khi không cho hắn bán đan dược, hắn có thể trồng hoa hủy đi căn cơ của Vân Tông ta...

- Đến cuối cùng, cũng nhốt hắn ở lôi ngục, nơi được gọi là Bán Thần cũng phải nhận sự hành hạ, gia hỏa này... Gia hỏa này lại có thể khiến cho lôi ngục phát nổ! Còn làm cho mặt đất Lôi Tông ít đi gần bốn phần!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK