Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn nhanh chóng ẩn tàng tu vi, che dấu bản thân mình là Nguyên Anh sơ kỳ đại viên mãn, làm ra vẻ vừa bước vào Nguyên Anh là xong, đột nhiên có mấy đạo hào quang bay tới, là Hồn Tu của đội tuần tra, vừa mới tới gần đã ôm quyền cúi đầu với Bạch Tiểu Thuần.

- Vương gia có lệnh, sau khi Bạch tổng quản xuất quan, lập tức kiến giá!

- A?

Thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, nội tâm hoảng hốt, hắn đang sợ hãi bị phát hiện.

Vừa nghĩ tới gương mặt Cự Quỷ Vương không giận tự uy, còn có ánh mắt thâm thúy vô tận, dường như ánh mắt có thể xuyên thấu tâm thần Bạch Tiểu Thuần.

- Xong xong...

Trong lòng hắn vô cùng hối hận, ngàn vạn lần không nên đắc ý đi luyện Nguyên Anh, bây giờ chọc cho thiên hạ đều biết, hai chân của hắn sắp nhũn ra,

Nhất là nghĩ tới hậu quả trong đó, trái tim hắn đập loạn... Cũng may hắn mang theo mặt nạ, những năm gần đây trải qua vô số chuyện, mặc dù tính cách sợ chết vẫn như trước nhưng phương diện diễn kịch vô sự tự thông.

- Cự Quỷ Vương không biết thân phận của ta mới đúng... Bằng không cũng không cho người triệu kiến ta... Là mặt nạ của ta huyền diệu, sau khi đeo lên làm người ngoài không nhận ra.

Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn không ngừng tự an ủi mình, trên mặt không lộ ra mảy may, chắp tay sau lưng, hắn gật đầu với đám thủ vệ và đi tới cung điện Cự Quỷ Vương.

Vừa mới đi vào, hắn lại nhe giọng nói của Vô Thường Công trong đại điện truyền ra ngoài.

- Vương gia, Quỷ Vương Hoa đến nay chưa nở... Câu thông với Đại thiên sư, Đại thiên sư từ đầu tới cuối không đồng ý cho chúng ta mở Luyện Hồn Hồ...

- Lại đi tìm Đại thiên sư, liền nói Cự Quỷ Vương ta nguyện ý nợ nhân tình của hắn!

- Tôn vương mệnh, vậy ta đi xử lý.

Vô Thường Công nghiêm túc, sau khi ôm quyền cúi đầu với Cự Quỷ, hắn quay người nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đi vào đại điện, trên mặt lộ tươi cười, gật đầu sau đó rời đi.

Cho đến khi Vô Thường Công rời đi, Bạch Tiểu Thuần nhìn Cự Quỷ Vương ngồi trên vương tọa, hắn cố nén nội tâm bất định, lập tức tiến lên vài bước sau đó cúi đầu thật sâu.

- Ti chức tham kiến Vương gia!

Sắc mặt Cự Quỷ Vương âm trầm, dường như có tâm sự, ánh mắt của hắn nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, chỉ vừa nhìn qua đã ngạc nhiên.

- Đột phá?

Trong mắt Cự Quỷ Vương mang theo một tia tán thưởng, sau đó lại nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút, tán thưởng trong mắt biến thành nghi hoặc, bằng vào lịch duyệt và sức quan sát sắc bén của hắn, hắn nhìn ra Bạch Tiểu Thuần đang khẩn trương, việc này làm hắn nghi ngờ, phải biết trước đó Bạch Tiểu Thuần đối mặt với mình cugnx không che giấu khẩn trương, nhưng hôm nay lại che giấu... Việc này làm ánh mắt Cự Quỷ Vương sáng lên.

Bạch Tiểu Thuần nhìn ra nghi hoặc trong mắt Cự Quỷ Vương, nội tâm của hắn chấn động mạnh, bỗng nhiên ý thức sai lầm của mình, hiện tại hắn đột phá tu vi, thần sắc không nên bình tĩnh, như vậy không phù hợp với tính cách của hắn... Hiện tại nội tâm hồi hộp, khẩn trương càng nhiều, đầu óc hắn hoạt động thật nhanh, không có nửa điểm chần chờ, hắn lựa chọn khẩn trương càng nhiều hơn trước, dường như toàn thân đều khẩn trương từ trong ra ngoài, giống như rất sợ hãi, tâm thần bất định bất an, thậm chí không dám nhìn vào mắt Cự Quỷ Vương.

Ánh mắt Cự Quỷ Vương thâm thúy nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thuần, không nói một lời, cảm giác đè nén bao phủ cả đại điện, dần dần thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, trên trán đổ mồ hôi giống như không chịu nổi... Trên thực tế cũng thật sự là như vậy, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy không gian bốn phía khi Cự Quỷ Vương trầm mặc đã tạo thành đè ép, dường như muốn nghiền mình thành bụi.- Vương gia, việc này thật không phải ti chức sai lầm.

Vào lúc ngột ngạt thế này, Bạch Tiểu Thuần run rẩy kêu lên.

- Ti chức cũng không muốn, thật sự do ba đại gia tộc kia ra tay với ti chức quá ác, nếu không phải ti chức mạng lớn, sợ rằng cái mạng nhỏ đã sớm bị bọn chúng tiêu diệt, nhất là Bạch gia càng như thế.

- Cho nên ti chức nhịn không được, biết rõ Vương gia có an bài khác nhưng vẫn ám chỉ người khác đi chèn ép.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần cầu xin, dường như đang sợ hãi ghê gớm.

Cự Quỷ Vương sững sờ, chuyện có quan hệ với Bạch Tiểu Thuần ám chỉ người khác đi chèn ép ba đại gia tộc, hắn cũng đã nghe qua, hiện tại nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Bạch Tiểu Thuần liền dở khóc dở cười, hắn cho rằng Bạch Tiểu Thuần nghĩ lầm mình hỏi việc này nên khẩn trương.

- Hồ nháo!

Cự Quỷ Vương trừng Bạch Tiểu Thuần một cái.

Cái trừng này làm nội tâm Bạch Tiểu Thuần nhẹ nhàng thở ra, hắn vẫn trơ mắt nhìn Cự Quỷ Vương.

Cự Quỷ Vương nhìn ánh mắt Bạch Tiểu Thuần, biết hắn ủy khuất nhưng không nói lời nào, lại nói:

- Lần này triệu ngươi đến là vì Khôi Hoàng hạ chỉ, trên địa bàn của chúng ta truy nã Vạn Phu Trưởng Bạch Tiểu Thuần của Tinh Không Đạo Cực Tông, việc này ngươi đi xử lý cho xong, nếu như Bạch Tiểu Thuần xuất hêện trong phạm vi Cự Quỷ Vương ta, ngươi phải bắt hắn lại.

Bạch Tiểu Thuần biến sắc, hắn không do dự lên tiếng.

- Vương gia yên tâm, trước đó ti chức đã nghe mọi người bàn luận về Bạch Tiểu Thuần, hừ hừ, chỉ cần Bạch Ma dám xuất hiện trong phạm vi thành Cự Quỷ ta, ti chức nhất định sẽ bắt được!

Hắn nói lời này như chém đinh chặt sắt, Cự Quỷ Vương cũng mãn ý gật đầu.

- Cũng không phải đại sự gì, nếu không gặp cũng thôi, gặp được phải cẩn thận một chút, tuy tu vi của ngươi đột phá, đây là chuyện tốt, cho dù gặp được, khả năng bắt hắn càng lớn hơn trước.

Cự Quỷ Vương dặn dò.

- Nói tới đột phá tu vi, đây là may mắn có Vương gia... Nếu không có Vương bảo ti chức bế quan, ti chức cũng rất khó đột phá, thật sự là Vương gia thần võ thiên địa, vĩnh hằng vô song, ngày đó Vương gia nói một phen là tinh thần ti chức đại chấn giống như ăn linh đan diệu dược, còn xin Vương gia sau này triệu kiến ti chức nhiều hơn, như vậy tu vi ti chức mới tăng lên nhanh hơn trước.

Bạch Tiểu Thuần nói mặt không đỏ chút nào, vuốt mông ngựa không cần suy nghĩ.

Nghe Bạch Tiểu Thuần vuốt mông ngựa, Cự Quỷ Vương hừ một tiếng, nội tâm cũng mừng thầm, dù sao tên trước mắt là hạng người cả gan làm loạn, lúc trước vỗ đầu của mình và vô cùng phách lối, sau đó chuyển biến đều nằm trong mắt Cự Quỷ Vương, hắn là Bán Thần cao cao tại thượng, có thực lực khống chế tất cả, chuyện quá khứ, Bán Thần như hắn phải có lòng dạ khí lượng rộng mở, nhân quả đã xong, ngay cả những pháp bảo kia, lúc hắn khôi phục tu vi, chỉ một ý niệm đã thu hồi sạch sẽ.

Mà thực lực vi tôn, ở trước mặt mình, Bạch Hạo mạnh hơn nữa cũng phải làm tùy tùng, thỉnh thoảng nghe đối phương vuốt mông ngựa, hắn rất hưởng thụ.

Về phần Bạch Tiểu Thuần thuận lợi Kết Anh, hắn cũng không hỏi tới cùng, càng không liên tưởng tới tên tội phạm Bạch Tiểu Thuần bị truy nã không phải Cự Quỷ Vương hắn không thông minh, mà là lai lịch Bạch Hạo thanh bạch tới mức khó liên tưởng cả hai là một người.

Mặc dù thời gian Kết Anh trùng hợp nhưng Cự Quỷ Vương hiểu có hồn huyết của mình lúc trước, thuận lợi Kết Anh không phải chuyện kỳ quái, đồng thời làm thuộc hạ của mình, quyền lực của hắn đều là vương ân cuồn cuộn mà sinh, thực lực càng mạnh tự nhiên càng tốt, hắn cũng không tìm kiếm con rùa đen cổ quái kia, hắn phát tay bảo Bạch Tiểu Thuần lui ra ngoài.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần triệt để buông lỏng, hắn lui ra sau vài bước muốn rời đi nhưng lại chần chờ một chút, suy nghĩ nếu diễn kịch thì nên triệt để một chút, hắn quay đầu vụng trộm nhìn Cự Quỷ Vương, hé miệng như muốn nói nhưng nhịn xuống.

- Thế nào?

Cự Quỷ Vương cũng nhìn thấy biểu lộ của Bạch Tiểu Thuần.

- Vương gia, ba đại gia tộc kia, có phải nên uy hiếp một chút hay không?

Bạch Tiểu Thuần nhìn Cự Quỷ Vương, bộ dáng không cam lòng.

Cự Quỷ Vương nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong mắt sinh ra do dự, ba đại gia tộc thật sự là hắn có an bài khác, dù sao lão tổ Bạch gia và lão tổ Trần gia có tu vi Thiên Nhân còn có tác dụng, tuy bị hắn giam giữ nhưng cũng hiểu, cho dù không có ba đại gia tộc, về sau sẽ còn có gia tộc khác, trong lòng cảm khái thân phận của mình không tốt đi tìm đám lâu la gây phiền phức.

Bạch Tiểu Thuần có ý nghĩ, hắn cũng muốn cân nhắc, trong trầm ngâm, trong đầu xuất hiện hình ảnh tộc nhân ba nhà này truy sát mình, ánh mắt lóe sáng.

- Ngươi thật sự chịu ủy khuất... Ba gia tộc này sừng sững mấy ngàn năm, nội tình cực sâu, có lẽ đây mới là lực lượng đáng sợ nhất.

Cự Quỷ Vương thâm ý sâu sắc nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần khẽ giật mình, sau khi cẩn thận suy nghĩ câu nói này, bỗng nhiên đôi mắt sáng lên, tim đập nhanh hơn, nói thầm cái gì nội tình cực sâu, ý tứ này chẳng lẽ nói tài phú ba đại gia tộc thâm hậu?

Nói như thế, chẳng lẽ ám chỉ mình... Có thể đi xét nhà? Đây là Cự Quỷ Vương ban thưởng cho mình vào sinh ra tử lúc trước?

- Vương gia yên tâm, ti chức có đôi mắt như hỏa nhãn, cho dù tài bảo giấu sâu cỡ nào cũng không qua được mắt ti chức, đào sâu ba đất cũng móc ra được.

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, tinh thần phấn khởi nhưng vẫn nói một câu.

Cự Quỷ Vương mặt không biểu tình làm như không nghe thấy, hai mắt nhắm nghiền, trong lòng Bạch Tiểu Thuần dường như lĩnh hội ý của mình nên yêu thích.

Tư thái như thế thật sự làm tinh thần Bạch Tiểu Thuần vô cùng phấn chấn, hắn hiểu đây là chấp nhận... Bạch Tiểu Thuần vừa nghĩ tới ba đại gia tộc truy sát mình, lại nghĩ tới lần này mình xoay người hoa lệ, trong lòng càng kích động.

- Xét nhà đấy... Ta chưa từng làm loại chuyện này, lại là xét nhà kẻ thù, quá kích thích... Hiển nhiên Cự Quỷ Vương không có trực tiếp hạ lệnh, đây là muốn ta không làm quá mức...

Bạch Tiểu Thuần hưng phấn ôm quyền, quay người tràn đầy phấn khởi rời khỏi đại điện.

Vào lúc Bạch Tiểu Thuần muốn đi ra khỏi đại điện, Cự Quỷ Vương đang ngồi trên vương tọa lại nói một câu.

- Trần gia quả thực đáng giận, nhất là tộc trưởng Trần gia tộc có diễm phúc không cạn, còn dám luyện cấm phiên... Hừ!

Câu nói này nhìn như lẩm bẩm nhưng hết lần này tới lần khác lại truyền vào lỗ tai Bạch Tiểu Thuần rất rõ ràng.Bạch Tiểu Thuần sững sờ, bước chân dừng lại, tròng mắt chuyển động một vòng, cẩn thận suy nghĩ sau đó cảm nhận được trọng điểm trong câu nói, ngoại trừ cấm phiên ra, càng quan trọng hơn là bốn chữ diễm phúc không cạn.

- Lão sắc quỷ này!!

Bạch Tiểu Thuần lập tức minh ngộ, nội tâm nói thầm một câu, mặt ngoài lại quang minh lẫm liệt giả bộ như không nghe thấy.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần rời đi, Cự Quỷ Vương ngồi trên vương tọa ngẩng đầu lên, ánh mắt ngóng nhìn phương xa, tay phải bấm niệm pháp quyết giống như đang suy tính cái gì.

Sau nửa ngày, hắn nhíu mày, thì thào nói nhỏ.

- Vẫn không tính ra, dựa theo suy tính thời gian, Luyện Hồn Hồ mở... Đó là thời điểm Quỷ Vương Hoa nở.

Ra đại điện, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn vị trí ba đại gia tộc, trên mặt còn mang theo ý ngạo nghễ, ân oán trong ba đại gia tộc, nhìn như không nhiều, trong quá trình này sát ý của ba đại gia tộc với hắn chưa từng giảm bớt mảy may.

Trước đó Bạch Tiểu Thuần là lính canh ngục, không cách nào báo thù, về sau lại biến thành phạm nhân, hắn càng khó làm được, bây giờ hắn biến thành Bạch tổng quản của thành Cự Quỷ, hiện tại càng có vương mệnh.

- Triệu Trần Hải Thiên Hầu!

Bạch Tiểu Thuần hất tay lên, lập tức mở miệng, hắn nói ra lời này, lập tức thị vệ thành Cự Quỷ chấn động, lập tức nghe lệnh, cấp tốc rời đi.

Bạch Tiểu Thuần đứng bên ngoài đại điện Cự Quỷ Vương nhìn lên trời, chắp tay sau lưng, trong quá trình chờ đợi Trần Hải đến, hắn lấy ngọc giản ra liên hệ với Chu Nhất Tinh.

- Nhìn chằm chằm ba đại gia tộc cho ta!

- Chủ tử yên tâm, đã sớm an bài xong xuôi, nhất là Trần gia... Bây giờ lòng người bàng hoàng, tộc nhân vì tự vệ cũng đã mở miệng, tài phú Trần gia đã phân tán đi các nơi...

Bạch Tiểu Thuần nghe lời này liền bàn giao một phen, lúc này mới khí định nhàn thần gác tay chờ đợi, không chờ bao lâu, lúc này đằng xa có một đạo hào quang bay tới, trong nháy mắt tới gần đã hóa thành nam tử trung niên mập mạp.

Nam tử trung niên này chính là một trong bốn Thiên Hầu thành Cự Quỷ không phản loạn, hắn vẫn giữ yên lặng, cũng chính là hắn đưa cho Bạch Tiểu Thuần một tòa nhà, thậm chí những ngày Bạch Tiểu Thuần diễu võ giương oai cũng là hứa đưa tới rất nhiều tài vật, hiện tại hắn tới nơi này, Trần Hải nhìn vương điện sau lưng Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt hắn nghiêm túc ôm quyền cúi đầu với Bạch Tiểu Thuần.

- Bạch tổng quản, xin phân phó!

- Trần Thiên Hầu, triệu tập nhân mã dưới trướng của ngươi, theo bản tổng quản đi một chuyến!

Bạch Tiểu Thuần làm qua Vạn Phu Trưởng, hiện tại lên tiếng cũng sinh ra uy nghiêm, tâm thần Trần Hải nghiêm nghị, hắn nhìn vương điện sau lưng Bạch Tiểu Thuần liền gật đầu rời đi.

Không qua bao lâu, truyền lệnh Hồn Tu dưới trướng hắn, lúc này hai vạn Hồn Tu đông đảo theo sau Bạch Tiểu Thuần cùng Trần Hải bay ra khỏi thành Cự Quỷ!

Cảnh này làm các thế lực trong thành Cự Quỷ kinh hãi tâm thần bất định, nhất là sau khi phát hiện hai vạn Hồn Tu bay về hướng Thái gia trong ba đại gia tộc, mọi người hiểu... Trả thù tới rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK