Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tên Bạch Tiểu Thuần đáng chết này. Tư chất của hắn kinh người. Cũng không phải mỗi một Thiên Nhân đều có thể đạt được cảnh giới trời tùy theo ý người. Cũng không phải mỗi một cảnh giới tùy theo ý người đều có thể ngưng tụ ý chí ra thế giới y... Đây là thời điểm Thiên Nhân chỉ có sắp tới đột phá cảnh giới, bước vào Bán Thần cảnh, mới có thể xuất hiện biến hóa.

Trong lòng mặt quỷ vô cùng phức tạp, lại càng nhiều cay đắng. Hắn biết, sau trời tùy ý người, chính là cảnh giới Bán Thần!

Nếu như nói cảnh giới Thiên Nhân là dung hợp ý chí của bản thân cùng trời đất, mượn thiên địa tới thể hiện ra, như vậy Bán Thần... chính là một mình mở ra một thế giới vậy. Sau khi linh hồn hóa thành thần hồn, ý chí của Bán Thần sẽ tranh cùng trời đất phát sáng, cho tới khi đạt tới cực hạn, có thể áp chế được thiên địa xuống!

Chú ý tới trong mắt của mặt quỷ vốn lộ vẻ mờ mịt này, lúc này lại xuất hiện một tia chấn động kinh ngạc, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy trong lòng vô cùng vui vẻ. Loại cảm giác bị người khác chú ý này, nhất là khiến cho một người thích giết chóc có thể đánh một trận cùng Thiên Tôn, trước đó còn kêu đánh kêu giết đối với mình phải chấn động, khiến cho hắn rất đắc ý.

Lúc này thoáng một cái, Bạch Tiểu Thuần lại xuất hiện ở bên cạnh mặt quỷ, tay phải vỗ vào túi đựng đồ. Có ánh sáng màu đen lóe lên. Vĩnh Dạ Tán lại xuất hiện ở trong tay Bạch Tiểu Thuần.

- Ta hiện tại tu luyện, vẫn thiếu một chút sức sống. Ngươi đường đường là chuẩn Thái Cổ, sức sống nhiều như vậy, cho ta mượn một chút. Ta nghĩ ngươi chắc chắn sẽ không cự tuyệt đâu.

Bạch Tiểu Thuần liếm môi một cái, nhìn mặt quỷ run lẩy bẩy. Vĩnh Dạ Tán lại đâm mạnh tới.

Toàn thân mặt quỷ chấn động, cố tình phản kháng cùng giãy dụa, nhưng lại chỉ là vô dụng. Nhất là khi hắn nghĩ đến cánh cửa của pháp bảo gần mở ra. Vì vậy trong lòng thầm cắn răng, biến tất cả phát điên hành chờ mong sau này sẽ báo thù đối với Bạch Tiểu Thuần. Hắn lặng lẽ nhắm hai mắt lại.

- Ta nhịn... Còn có ba ngày. Ta nhịn hai năm, cũng không thiếu ba ngày này!

Nhưng mặt quỷ này vẫn xem thường khả năng cắn nuốt sức sống của Vĩnh Dạ Tán. Sau khi Vĩnh Dạ Tán đâm vào trong cơ thể mặt quỷ, nhất thời một lực hút kinh người, lại trong giây lát từ trên Vĩnh Dạ Tán bạo phát ra.

Mặt quỷ vốn đã nhắm mắt lại, nhưng trong nháy mắt lại chợt mở ra. Trong mắt hắn lộ ra vẻ không có cách nào tin tưởng được. Còn có tiếng kêu buồn bã thảm thiết không nhịn được truyền ra. Trong một chớp mắt này, sức sống của hắn rốt cuộc giống như ngựa hoang thoát khỏi dây cương, căn bản là không khống chế được, lao thẳng đến chỗ của Vĩnh Dạ Tán.

Trong vòng mấy cái hít thở ngắn ngủi, lại có thể lại rút đi một, hai phần trăm sức sống trong toàn thân hắn. Hắn khiếp sợ lập tức tính phản kháng. Nhưng vừa nghĩ tới ba ngày sau, khí linh thức tỉnh, hắn lại run rẩy, tự nói với mình.

- Ta nhịn!

Sức sống nồng đậm như vậy, theo Vĩnh Dạ Tán trực tiếp dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần. Mắt Bạch Tiểu Thuần chợt sáng lên. Hơi thở cũng trở nên gấp gáp. Hắn biết sức sống của mặt quỷ này không tầm thường, nhưng vẫn bị sức sống nồng đậm kia đối phương làm cho vui mừng một chút.

Theo lực sinh cơ trào vào trong cơ thể, tám phần mười Bất Tử Huyết trong toàn thân hắn đều đang điên cuồng vận chuyển, không ngừng cắn nuốt sức sống, sau đó nhanh chóng lan tràn ra. Cảm nhận Bất Tử Huyết biến hóa, Bạch Tiểu Thuần vừa vui sướng mím môi, vừa liếc mắt nhìn mặt quỷ.

- Gia hỏa này lại là một viên Sinh Cơ Đan, không biết có thể nuốt vào hay không...

Nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Thuần rất động tâm. Hắn đâm Vĩnh Dạ Tán vào sâu hơn một ít. Lực hút cũng theo đó tăng mạnh. Dưới sức sống trôi qua, đau thương trong lòng mặt quỷ càng thêm mãnh liệt. Hắn phát hiện, sức sống của mình lúc này rốt cuộc đã bị hút đi một phần.

Điều này khiến cho hắn hoảng loạn. Thời điểm hắn vừa muốn giãy dụa, chợt nhìn thấy ánh mắt của Bạch Tiểu Thuần. Hắn lại run rẩy một cái.

- Gia hỏa này muốn ăn ta! Trời ạ, hắn làm sao có thể có ý nghĩ như vậy được. Đáng chết, bình thường đều ta ăn người khác mới đúng!

- Ta... Ta nhịn!

Mặt quỷ sợ thiếu chút nữa hồn phi phách tán. Cũng may sau khi Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một hồi, vẫn cảm thấy có phiêu lưu. Không bằng Vĩnh Dạ Tán dùng tới vẫn ổn thỏa hơn. Lúc này hắn mới tiếc nuối bỏ đi ý định muốn ăn mặt quỷ này.

Nhưng hắn lại không biết, ý nghĩ trong lòng hắn theo ánh mắt tản ra, đã khiến cho mặt quỷ sợ suýt nữa tan vỡ.

Thời gian trôi qua. Rất nhanh, sức sống của mặt quỷ đã bị Bạch Tiểu Thuần hút đi gần bốn phần. Thần hồn của mặt quỷ cũng đã trở nên bất ổn. Lúc này hắn mệt mỏi đến cực hạn. Thật ra, rất nhiều lần hắn đều muốn vùng lên phản kháng. Nhưng vừa nghĩ tới ánh mắt của Bạch Tiểu Thuần trước đó, hắn lại run rẩy, lại khuyên mình đi nhẫn nhịn...

Cho đến sau khi bị hút đi bốn phần, Bạch Tiểu Thuần cuối cùng ngừng lại, không để ý tới mặt quỷ nữa. Hắn cầm Vĩnh Dạ Tán rời đi. Sau khi tìm một nơi, hắn bắt đầu ngồi tĩnh tọa hấp thu.

Mặt quỷ cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Hắn bi ai nhìn toàn thế giới, trong lòng chờ mong ba ngày này mau chóng qua...

- Bạch! Tiểu! Thuần! Chờ ta ra ngoài, ta nhất định phải hút đi sức sống của ngươi. Ta phải mấy lần hút trở về. Ngươi lại muốn ăn ta. Ngươi còn là người nữa sao? Ta phải ăn ngươi!

Ở trong thời điểm mặt quỷ ở đây ủy khuất phát điên nguyền rủa xin thề, Bạch Tiểu Thuần khoanh chân tĩnh tọa. Sức sống trong cơ thể hắn bạo phát ra cuồn cuộn ngập trời, không ngừng bị máu toàn thân hút đi. Bất Tử Huyết của hắn đang nhanh chóng lan tràn.

Dần dần, từ ban đầu là tám phần mười, từng bước tiến tới gần chín phần... Rất nhanh, một ngày trôi qua. Khi sáng sớm ngày hoomn sau đến, hai mắt Bạch Tiểu Thuần đang khép chặt, bỗng nhiên mở ra.

Ở trong mắt của hắn, có huyết quang chợt lóe lên. Ở trong một tích tắc này thân thể hắn còn truyền ra những tiếng ầm ầm. Một khí thế còn muốn cường hãn hơn so với trước, ở trên người hắn chợt tản ra.

Thậm chí hư vô ở bốn phía xung quanh hắn cũng trở nên vặn vẹo, hình như không có cách nào tiếp nhận nổi. Toàn thế giới đều đang run rẩy. Một lực khí huyết tràn đầy đến cực hạn, giống như hỏa diễm trong đêm tối, khiến cho thiên địa này chấn động.

- Chín phần!

Thần sắc Bạch Tiểu Thuần kích động. Sau khi chậm rãi đứng dậy, trong mắt của hắn mang theo vẻ vui mừng như điên. Hắn cảm thụ một chút cảnh giới Bất Tử Huyết. Giờ phút này, máu trong cơ thể hắn tuy là màu đỏ, nhưng xương lại hoàn toàn trở thành màu vàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK