Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thánh Hoàng mỉm cười, đối mặt với ánh mắt băng hàn của Tà Hoàng, hắn nhìn như ôn hòa, nhưng lời nói lại hoàn toàn không có nhượng bộ.

Tà Hoàng cười lạnh, không để ý đến Thánh Hoàng. Hắn quay đầu nhìn về phía quạt tàn đang cấp tốc tới gần. Tốc độ của cái quạt này, sau khi đến gần Tiên Vực của Vĩnh Hằng, tản ra uy áp kinh thiên. Tốc độ còn giống như bị dẫn dắt, gần như hóa thành một đạo tàn ảnh.

Nếu như đổi lại thành những người khác ở chỗ này, nhất định không chịu nổi loại đè ép này, hình thần câu diệt cũng không phải không có khả năng. Cũng chỉ có hai vị Hoàng giả Thái Cổ này mới có thể đứng ở đây, không gần không xa quan tâm tới quá trình tàn bảo thiên ngoại lao tới.

Càng lúc càng gần...

Sau vài hơi thở, theo quạt tàn cực lớn này va chạm cánh tay phải của người khổng lồ Chúa Tể, kích thước có thể so sánh với đại lục, một tiếng nổ lớn kinh thiên truyền khắp Tiên Vực của Vĩnh Hằng.

Ầm ầm ầm!

Vụ nổ lớn này vượt qua thiên lôi, giống như tiếng thế giới tan vỡ, vang vọng năm Tiên Vực lớn của Vĩnh Hằng, khiến cho sóng thần trên biển Vĩnh Hằng dâng lên, khiến cho chúng sinh đinh tai nhức óc. Đồng thời, giống như toàn bộ thiên địa đều chấn động.

Khí tức của Bạch Tiểu Thuần ngừng lại. Mặc dù bên tai hắn vẫn chấn động không ngừng, nhưng hắn vẫn đứng trên bầu trời, mắt không chớp nhìn vào bên trong trời cao. Trên tay phải của người khổng lồ Chúa Tể đang giơ lên, lúc này bị đập trúng, lung lay sắp đổ... Quạt tàn giống như đại lục vậy, thật sự quá kinh người!

Hắn mơ hồ cảm nhận được, ở bên trong quạt tàn này có một ý xuất trần, lúc này đang khuếch tán ra Tiên Vực của Vĩnh Hằng, bị chúng sinh cảm nhận. Trong đó còn có uy áp tràn ngập, khiến cho Bạch Tiểu Thuần có cảm giác, giống như đối mặt với cường giả Thái Cổ giống như Thánh Hoàng vậy.

- Đây là...

Bạch Tiểu Thuần hít vào một hơi, trong lòng đã có phán đoán. Ba người Cổ Thiên Quân ở cách đó không xa, tâm thần cũng chấn động mãnh liệt. Ba người nhìn chằm chằm vào quạt tàn, trong lòng đã có gió bão dâng lên.

- Pháp bảo Thái Cổ...

- Khí tức này... Chắc là trong điển tịch ghi chép, trước đại phá diệt, khí tức tiên!

Giờ phút này, không chỉ là tâm thần đám người Cổ Thiên Quân chấn động. Mấy Thiên Tôn bên trong Tà Hoàng Triều cũng giống như vậy. Ngay cả Công Tôn Uyển Nhi đang ở bên ngoài, cũng lộ vẻ xúc động.

Ngoại trừ Thiên Tôn ra, cường giả Bán Thần trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng, trong lòng bọn họ vô cùng nhiệt tình. Mỗi một người đều nhìn chằm chằm vào quạt tàn cực lớn này, nhìn phía trên cây quạt, mặt quạt không trọn vẹn giống như vẽ nước từ trên núi chảy xuống. Trong lòng mỗi một người càng thêm cuồng nhiệt.

Cùng lúc đó, theo cây quạt va chạm tới, nơi cây quạt này cung bàn tay to va chạm, rõ ràng đã bị vỡ vụn không ít. Bàn tay to kia, giống như lông tóc không tổn hao gì, vẫn không nhúc nhích. Thứ duy nhất chỉ có bản thân cây quạt này bị đụng dường như muốn tan vỡ, khiến cho vô số khối vụn rơi ra. Một phần khuếch tán ở trong tinh không. Nhưng vẫn có một phần, trong lúc bắn nhanh, lao thẳng đến Tiên Vực của Vĩnh Hằng.

Từ phía xa vừa nhìn lại, số lượng những mảnh nhỏ này quá nhiều. Sợ là vượt quá trăm vạn. Từng cục xen lẫn với lực lượng kinh người, giống như trăm vạn lưu tinh, ầm ầm rơi xuống.

Cũng chính là vào lúc này, hai người Thánh Hoàng cùng Tà Hoàng lập tức ra tay. Vì khoảng cách quá xa, không nhìn thấy rõ hai người bấm quyết, chỉ có thể cảm nhận được hai lực lượng dồi dào khiến cho thiên địa biến sắc. Lúc này hóa thành màn ánh sáng, trong nháy mắt tản ra.

Một màn ánh sáng là màu tím đen, một màn ánh sáng là năm màu, thay thế lẫn nhau. Chúng đi qua nơi nào, những mảnh nhỏ này lập tức liền trở thành tro bụi. Trong lúc ra tay, thần thức của Thánh Hoàng cùng Tà Hoàng bọn họ dĩ nhiên cũng tản ra, lại trực tiếp bao phủ ở trên quạt tàn cực lớn này, quét ngang một vòng.

Cây quạt này quá lớn, phía trên mặt quạt mặc dù bị tàn phá, lại có một vài chỗ bất luận là xương quạt hay mặt quạt, đều miễn cưỡng duy trì sự hoàn hảo. Hình vẽ trên mặt quạt, chính là thế giới.

- Là một thế giới chi bảo. Đáng tiếc đã không còn bao nhiêu khí tức, phiêu diêu trong tinh không, không biết đã từng trải bao nhiêu lần va chạm. Cho dù là chất liệu, cũng đã thối nát không có giá trị.

Sau khi Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng âm thầm lắc đầu, thần thức vẫn cẩn thận tìm tòi một hồi.

Cuối cùng bọn họ xác định, bên trong cây quạt này quả thực không có khí tức của Chúa Tể Cảnh, có chỉ là sóng dao động Thái Cổ giống như bọn họ. Lại theo va chạm trước đó, sóng dao động này đã trở nên yếu ớt đi không ít.

Nếu như là cái trước, bọn họ tất nhiên động tâm, đi vào cẩn thận tìm kiếm cơ duyên. Nhưng là cái sau, bất luận là Tà Hoàng hay Thánh Hoàng, hứng thú đã không lớn.

Nhưng ngay khi thần thức của hai người quét xong, muốn thu hồi lại, trong nháy mắt đột nhiên trong vô số mảnh nhỏ bị màn ánh sáng thần thông của hai người bọn họ phá hủy, có một khối kiến trúc kích thước giống như ngọn núi nhỏ, trong chớp mắt khi bị vỡ nát diệt vong, rốt cuộc từ bên trong, bay ra một khối đá màu đen giống như thịt thối vậy!

Tảng đá kia tối tăm vô cùng, có kích thước chừng hơn một trượng. Lúc này theo kiến trúc vỡ nát diệt vong, từ bên trong ầm ầm lao ra, nhưng lại không có để ý tới màn ánh sáng thần thông của Thánh Hoàng cùng Tà Hoàng, trong phút chốc lại có thể xuyên qua, lao thẳng đến Tiên Vực của Vĩnh Hằng.

Mà ở trong quá trình này, khối đá lớn này không ngừng thiêu đốt, tản ra nhiệt độ cao mãnh liệt!

Cảnh tượng bất thình lình diễn ra, nhất thời khiến cho Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng biến sắc. Hai người lập tức lại nhận ra rõ ràng, hòn đá này... Không phải đến từ quạt tàn, là đến từ... vị ở bên ngoài Tiên Vực của Vĩnh Hằng... Người khổng lồ Chúa Tể!!

- Đáng chết!

Trong mắt Thánh Hoàng lộ ra sự lo lắng. Trong chớp mắt thân thể hắn thoáng một cái, lao thẳng đến hòn đá màu đen kia, Tà Hoàng cũng một bước đi ra, trong nháy mắt vừa phóng đi, tay phải bấm quyết, bỗng nhiên nhấn một cái về phía Thánh Hoàng.

Trong tiếng nổ lớn, thân thể Thánh Hoàng trong chớp mắt trở nên mơ hồ. Thời điểm xuất hiện, hắn đã ở phía xa, trên mặt lộ ra sự tức giận.

- Tà Hoàng, ngươi muốn làm gì?

- Làm gì? Hai người chúng ta nhiều lần muốn cạy chút da thịt từ trên người của người khổng lồ Chúa Tể này, dùng để thôi diễn bí mật Thái Cổ thăng cấp Chúa Tể. Hôm nay có cơ hội này, làm sao có thể để cho ngươi được!

Tà Hoàng cười lạnh, lao thẳng đến khối đá màu đen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK