Điểm này từ việc Vô Thường Công không làm phản nhưng vẫn bị Cự Quỷ Vương giấu diếm từ bỏ cũng có thể nhìn ra mánh khóe.
- Như vậy, các ngươi cùng chết đi!
Thời điểm Cự Quỷ Vương động dung, Thiên Nhân Thái gia giơ tay điểm một chỉ.
Giữa không trung chỗ Bạch Tiểu Thuần sinh ra tiếng oanh minh, lần này Bạch Tiểu Thuần không cầm Cự Quỷ Vương ngăn cản, hắn chống Vĩnh Dạ Tán ngăn cản, sau tiếng oanh minh hắn phun máu tươi, cũng mượn lực lui ra sau..
- Bạch Hạo!
Cảnh này làm Cự Quỷ Vương động dung cũng rung động lần nữa, đây là lần đầu Bạch Tiểu Thuần không cầm hắn đi ngăn cản.
- Lão ca, trước đó ta cầm ngươi ngăn cản không phải bởi vì ta sợ chết, mà là ta muốn giữ khí lực mang ngươi bỏ chạy...
Bạch Tiểu Thuần đắng chát lên tiếng, nội tâm nói thầm, mình diễn kịch quá chân thật.
- Lão ca ngươi đừng tuyệt vọng, ta còn thủ đoạn sau cùng.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hào quang sắc bén, quả nhiên hắn quay đầu nhìn thấy đám người Thái gia cách mình trăm trượng.
- Cự Quỷ Vương này cáo già, vì thủ tín với hắn cần phải hạ chút vốn liếng.
Bạch Tiểu Thuần cắn răng nói ra, hắn có cái nhìn không nặng với vật ngoài thân, lúc này cầm một thanh phi kiếm trong túi trữ vật ra ngoài, trên phi kiếm có một đạo kim vân lóng lánh, là pháp bảo luyện linh mười một lần.
Hắn ném về phía đám người Thái gia, chưa kết thúc, Bạch Tiểu Thuần ném ra không ít pháp bảo, trong này đại đa số đều lấy được từ Man Hoang, trong đó nhiều nhất luyện linh mười một lần, ít thì luyện linh năm lần, sáu lần, hắn ném ra ngoài hơn chục kiện.
- Bạo bạo bạo!!
Bạch Tiểu Thuần làm hắc tiên đã thẩm vấn không biết bao nhiêu người, cho nên đồ của bọn họ cũng có phần của hắn.
Hiện tại có ném đi cũng không đau lòng, hắn ném chúng đi không thương tiếc, sau đó vụ nổ diễn ra liên tục
Luyện linh chi bảo sụp đổ, Bạch Tiểu Thuần có kinh nghiệm, hắn biết chúng có ẩn chứa thiên địa chi lực, mỗi lần kích phát sẽ có uy lực không tầm thường, hắn cũng tự mình trải qua vài lần, nhưng một lần tự bạo nhiều pháp bảo như thế tạo thành uy lực làm Bạch Tiểu Thuần khiếp sợ.
Chẳng những hắn cả kinh, những tộc nhân Thái gia đều rung động, cho dù là bọn họ cũng không dám xa xỉ như thế.
Phải biết những pháp bảo luyện linh sáu, bảy lần đều là trân bảo trogn tay Hồn Tu, về phần đồ vật luyện linh chín, mười lần, Chu Nhất Tinh năm đó thân là tộc nhân Luyện Hồn gia tộc, tu vi Kết Đan đại viên mãn cũng chỉ cầm được như thế mà thôi.
Càng không cần nói những pháp bảo luyện linh mười một mười hai lần, kể từ đó bọn chúng tự bạo có uy lực đáng sợ cỡ nào.
Trong nháy mắt tiếng nổ bao phủ thiên địa, rung chuyển tứ phương, cho dù tu sĩ Nguyên Anh đối mặt với vụ nổ cũng phải lui ra sau, toàn lực ngăn cản.
Dường như phong bạo tàn phá thiên địa, quét ngang tám phương, tộc nhân Thái gia truy kích đều dừng bước, không ít người phun máu tươi.
Cự Quỷ Vương cũng nghiêm túc, vừa rồi Bạch Tiểu Thuần nói vẫn còn quanh quẩn bên tai, vào lúc này hắn biết Bạch Hạo đã liều mạng.Bạch Tiểu Thuần thở hổn hển, mượn nhờ uy lực vụ nổ tiến tới vị trí truyền tống trận cách đó ngàn trượng, tốc độ nhanh chóng, trong nháy mắt vượt qua mấy trăm trượng, dường như mỗi bước đều vượt mấy trăm mét, hắn tới gần truyền tống trận.
Lúc này có tiếng hừ lạnh vang lên, pháp bảo luyện linh tự bạo chỉ có thể ngăn cản người Thái gia chứ không thể ngăn cản lão tổ Thái gia.
Nguyên bản lão tổ Thái gia còn có chút kiêng kị thủ đoạn của Bạch Tiểu Thuần trọng thương lão tổ Bạch gia cùng Trần gia nên không dám tới gần, nhưng bây giờ không cần lo lắng quá nhiều, Dù thế hắn cảnh giác không giảm bớt, mặc dù hắn chuẩn bị na di, giờ phút này thân thể như tia chớp, trong nháy mắt vượt qua phạm vi vụ tự bạo, lúc xuất hiện đã cách Bạch Tiểu Thuần mười trượng, hắn nâng tay phải lên, tu vi Thiên Nhân bộc phát.
- Lưu lại cho ta!
Lão tổ Thái gia vừa giơ tay lên, phiến thiên địa này ngưng đọng, khí thế làm tâm thần Bạch Tiểu Thuần rung động, lực lượng vô hình giáng lâm đè ép thân thể Bạch Tiểu Thuần.
Thiên địa chi lực trước mặt hắn ngưng tự lại tạo thành một con Cửu Đầu Điểu, Cửu Đầu Điểu vô cùng hung tàn, trên người nó bộc phát uy áp giống như thiên địa nghiền ép vạn vật.
Đây chính là Thiên Nhân!
Cửu Đầu Điểu chính là lão tổ Trần gia vừa vào tu vi Thiên Nhân, dựa vào thuật pháp ngưng tụ ra thân thể.
Nếu đổi thành tu sĩ khác, vào lúc này nhất định sẽ biến sắc, thân thể ngưng trệ, thậm chí tu vi còn bị áp chế, Bạch Tiểu Thuần có bốn đại phân thân, tuy sáng tạo thuộc về bản tôn nhưng cho dù tu vi hay linh thức đều mạnh hơn tu sĩ bình thường quá nhiều, còn có nhục thể của hắn, hắn có Bất Tử Cân viên mãn, trọng yếu nhất, đây là lần đầu tiên hắn bước vào Thiên Nhân, thậm chí trong lòng của hắn không sợ Thiên Nhân quá nhiều.
Nếu là người khác bị Thiên Nhân áp bách không thể ngẩng đầu lên, hắn lại như thường, khi Cửu Đầu Điểu tiến tới gần liền rít dài.
Bạch Tiểu Thuần lui ra sau, hắn cũng không suy nghĩ nhiều, cũng không lo diễn kịch, hắn không do dự hất tay áo lên, mấy món giáp da trên thân thể hắn rời người bay về phía Cửu Đầu Điểu, bị lực lượng thiên địa nghiền ép, pháp thuật che dấu của Bạch Tiểu Thuần bị bóc trần, bốn đạo kim văn xuất hiện.
- Bạo!!
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, mấy món giáp da kia sụp đổ, vụ nổ còn mạnh hơn mấy chục món pháp bảo vừa rồi!
Lúc này tộc nhân Thái gia ngưng trọng, nhất là bốn đạo kim văn kia lập lòe càng làm tâm thần bọn họ ngưng trọng, mọi việc vẫn chưa chấm dứt, Bạch Tiểu Thuần cầm một bộ trường sam đang mặc trên người, ngay cả vòng tay cũng không tầm thường, tất cả đều có bốn đạo kim văn lập lòe.
Tất cả sụp đổ nổ tung hình thành trùng kích, nhìn thấy Cửu Đầu Điểu hung tàn cũng ảm đạm một ít, thậm chí Bạch Tiểu Thuần còn đá chân trái bay ra, bốn đạo kim văn bay ra ngoài, hình ảnh xa xỉ cuồng bạo làm tộc nhân Thái gia kinh hô.
- Bạch Hạo này... Hắn... Hắn luyện linh giày của hắn tới mười bốn lần!
Cự Quỷ Vương tận mắt nhìn thấy cảnh này, sắc mặt ngây ngốc, Bạch Tiểu Thuần hào tình vạn trượng, tâm thần rung động mạnh.
Lão tổ Thái gia trợn mắt, hắn không dám tin tưởng, sát cơ trong mắt hắn mạnh hơn trước, hắn vẫn tiếp tục truy kích Bạch Tiểu Thuần.
Vào lúc này Bạch Tiểu Thuần mượn lực tự bạo lui ra sau nhanh hơn, hắn cách truyền tống trận không tới trăm trượng, mắt thấy lão tổ Trần gia đuổi theo, Bạch Tiểu Thuần lạingửa mặt lên trời cười to.
- Chờ ngươi nãy giờ, lão đầu nhi Thái gia, rốt cuộc ngươi cũng tới gần.
Bạch Tiểu Thuần cười to, hắn đá chân phải tới phía trước, giày chân phải của hắn bay ra ngoài, nó cũng được luyện linh mười bốn lần, người nào nhìn thấy cũng phải trợn mắt há hốc mồm.