Tuy mọi người không ngốc, cũng đoán được Bạch Tiểu Thuần nhất dịnh đã hỏi ra bí mật gì đó cho nên mới diệt khẩu, khi Bạch Tiểu Thuần chủ động đưa ra yêu cầu buông tha ba thành tài phú của Từ Thế Hữu, người khu Ất không nói thêm lời nào.
Dù sao tiên thủ thông qua tra hỏi đạt được một ít bí âật người ngoài không biết, đây là bản thân quy tắc cho phép, chỉ cần không phải ăn quá khó coi là được.
Bạch Tiểu Thuần làm thế không chỉ không có ai chỉ trích, hơn nữa phi thường phù hợp quy củ, vì vậy mọi người chỉ cười cười, sau đó cáo từ, Bạch Tiểu Thuần tinh thần sáng láng quay về khu Đinh, hắn thân là tù phạm nên không thể rời khỏi ma lao, vì vậy thử truyền âm cho Chu Nhất Tinh, không ngờ lại thành công, lúc trước thẩm vấn tộc lão Thái gia, Lý Húc phong tỏa ma lao phòng ngừa tin tức tiết lộ ra ngoài, lúc ấy Bạch Tiểu Thuần lén lút thử truyền âm nhưng không có tác dụng.
Hiện tại tốt rồi, Bạch Tiểu Thuần nói những trận pháp kia, báo Chu Nhất Tinh đi nghiệm chứng thật giả, kiên nhẫn chờ đợi một ngày mới có tin tức trả lời.
- Chủ tử, trận pháp có tồn tại!! Ngươi nói những địa phương kia quá kỳ dị rồi, người ngoài không nhìn ra cái gì, cho dù dùng thần thức quan sát cũng không phát hiện trận pháp òồn tại, nếu không phải ngươi nói cho ta biết địa điểm xác định, ta cũng không tìm ra.
Chu Nhất Tinh khiếp sợ truyền âm báo tin.
Bạch Tiểu Thuần nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó hắn hưng phấn không nhỏ.
- Quả nhiên là thật sự! Hặc hặc, đã có Truyền Tống Trận, ta nắm chắc chạy trốn càng lớn.
- Hiện tại chờ ba đại gia tộc liều ngươi sống ta chết với Cự Quỷ Vương, tới lúc đại loạn có lẽ không cần chờ Bạch gia tới tìm ta, ta cũng sẽ thoát ra khỏi ma lao chạy đi thật xa.
Tâm niệm Bạch Tiểu Thuần lưu chuyển, mấy ngày qua hắn kết giao với lính canh ba khu, phối hợp bọn họ thẩm vấn phạm nhân, vốn cũng có quyết định này, một khi bên ngoài làm phản, ma lao vừa loạn, Bạch Tiểu Thuần sẽ chạy ra khỏi nơi đây.
Bạch Tiểu Thuần cứ lặng lẽ chờ, thời gian nửa tháng trôi qua, cho dù rất nhiều người biết chuyện đều hiểu sẽ xảy ra phản loạn thật sự, ngày hôm nay đã tới gần, dù là người biết chuyện cũng cả kinh!
Vào lúc xuất hiện biến cố, rõ ràng không phải tới từ ba đại gia tộc, mà là hư ảnh xuất hiện trên không trung, đó là một cây búa lớn.
Cây búa to lớn kinh thiên động địa, nó xuất hiện trên bầu trời và ngưng thực, lại không chút do dự đánh thẳng vào Cự Quỷ Vương đang ở trên đầu pho tượng.
Thiên địa nổ vang, cả tòa thành rung chuyển dữ dội, trong pho tượng xuất hiện tiếng thét dài.
- Cửu U Vương, ngươi dám!!
Lúc âm thanh truyền ra, hư ảnh cự quỷ xuất hiện, nó vừa xuất hiện liền gào thét sau đó đâm ra một quyền.
Vào lúc này thiên địa vặn vẹo, dường như có lực lượng không cách nào hình dung hàng lâm nhân gian, đoạn thiên cơ, chém đứt thời không.
- Cự Quỷ Vương, bổn vương chỉ muốn trả nhân tình mà thôi, ngươi tự giải quyết cho tốt.
Tiếng cười phía sau cây búa vang lên, lời nói quanh quẩn thành Cự Quỷ, cùng lúc đó tiếng nổ mạnh truyền khắp nơi, ngay sau đó cây búa va chạm với hư ảnh cự quỷ.
Oanh long long!!
Âm thanh vượt qua thiên lôi, dường như muốn hủy diệt thiên địa, một gợn sóng trùng kích bộc phát rất mạnh quét ngang phạm vi bốn phương tám hướng, những nơi đi qua không nói long trời lở đất, ngay cả bầu trời cũng xuất hiện khe hở.
Trong thành Cự Quỷ triệt để đại loạn, vô số người hoảng sợ ngẩng đầu nhìn tình hình trên cao, mắt thấy hư ảnh Cự Quỷ Vương bị cây búa đánh xuống liền không chịu nổi và nổ tung.
- Cái này cái này...
- Trời ạ, Cự Quỷ Vương không thể chống cự!
- Điều đó không có khả năng!!Vô số người khiếp sợ, bọn họ nhìn thấy cây búa chém tan hư ảnh Cự Quỷ Vương, lại chém thẳng xuống thành Cự Quỷ, đột nhiên có màn sáng xuất hiện, đó là đại trận thành Cự Quỷ toàn lực ngăn cản công kích.
Lúc này tiếng nổ rung chuyển trời đất xuất hiện, trận pháp xuất hiện dấu hiệu vỡ vụn nhưng không tan vỡ, cây búa từ từ biến thành hư ảo như muốn biến mất, ngay sau đó tiếng cười vang vọng tám phương..
- Cự Quỷ Vương, quả nhiên ngươi đế dến thời kỳ suy biến, ngươi có thể sống qua một kiếp này không quan hệ với bổn vương, cáo từ!
Tiếng cười càn rỡ truyền khắp nơi, cây búa dần dần biến mất khỏi bầu trời.
Lúc này toàn bộ thành Cự Quỷ rung chuyển, mọi người có dự cảm mãnh liệt, sắp đổi trời rồi!
Dự cảm vừa xuất hiện, trong nội thành thành Cự Quỷ xuất hiện vô số đạo hào quang, có sáu người chính là Thiên Hầu thành Cự Quỷ dưới trướng Cự Quỷ Vương, những Thiên Hầu này phân biệt nắm giữ mười đại quân đoàn của thành Cự Quỷ.
Lúc này trong mười người lại có sáu người ra tay như lôi đình, lập tức bay thẳng về đỉnh đầu pho tượng, về phần bốn Thiên Hầu khác không ra tay, bọn họ im lặng.
- Cự Quỷ Vương, hôm nay là tử kỳ của ngươi.
- Cự Quỷ Vương, chết cho ta!!
Mặc dù tu vi sáu Thiên Hầu không phải Thiên Nhân nhưng cũng là nửa bước Thiên Nhân, lúc bọn họ xuất thủ liền oanh động thành Cự Quỷ, trong chớp mắt liền bay vào trong Vương điện, trên hai tay pho tượng Cự Quỷ Vương có Vô Thường Công bước ra, sắc mặt âm trầm mang theo tức giận quát lớn.
- Lớn mật!!
Vô Thường Công quát tháo, tu vi Thiên Nhân bộc phát cực mạnh, đang muốn ngăn cản sáu Thiên Hầu thì bên cạnh có tiếng thở dài từ tay phải pho tượng Cự Quỷ Vương vang lên.
- Vô Thường huynh, ta và ngươi có giao tình nhiều năm, đối thủ của ngươi là ta!
Trong giọng nói mang theo bất đắc dĩ, một đạo thân ảnh mơ hồ bay ra khỏi tay phải.
Đó là một trong năm công của Thành Cự Quỷ, U Minh Công!
- U Minh, ngươi cũng phản bội Vương gia!!
Ánh mắt Vô Thường Công mang theo sát cơ, trong chốc lát hai người đánh nhau.
Cùng lúc đó ba đại gia tộc cũng bộc phát khí thế của mình.
Lúc này có ba cột sáng nổ vang, từ khi ba đại gia tộc có hành động, từ ba hướng tấn công pho tượng cự quỷ trong thành Cự Quỷ, cùng lúc đó ba đạo hào quang bay ra khỏi ba đại gia tộc, bọn họ là ba lão tổ Thiên Nhân.
Sở dĩ lão tổ ba đại gia tộc không ra tay từ sớm, trên thực tế đang chờ Cửu U Vương công kích, lúc tân mắt nhìn thấy Cự Quỷ Vương suy yếu, tâm thần bọn họ an ổn hơn rất nhiều.
Tốc độ ba người cực nhanh, trực tiếp nghiền nát hư vô theo cùng sáu Thiên Hầu tiến vào vương cung.
Vào lúc này phản loạn mở màn, trong sáu Thiên Hầu có sáu người làm phản, trong năm công có bốn người làm phản, loại tình huống này hiếm gặp trong Man Hoang.
Thậm chí có thể nói cực kỳ ít thấy, nhất là bọn họ phản nghịch vương giả, muốn ra tay giết thần!