Bạch Tiểu Thuần đi không lâu, cả Nghịch Hà Tông đều đã biết hắn đi đâu, mọi người chìm trong im lặng, chờ đợi kết quả.
Họ đều đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho kết quả xấu nhất, tuy trong lòng ai cũng hy vọng sẽ xuất hiện kỳ tích.
Song bây giờ, Bạch Tiểu Thuần và ba vị lão tổ trở về, tin tức Nghịch Hà Tông chiếm hết mười thành tài nguyên, nghiền ép tam tông đã được truyền ra, cả tông môn đều sôi trào.
Lúc chiến thuyền trở về, cả tông môn bùng lên tiếng hoan hô vang dậy trời đất.
"Bạch sư huynh uy vũ!"
"Thiếu tổ quyền đánh Tinh Hà, chân đá Cực Hà, vô địch thiên hạ!"
...
Những tiếng hoan hô như sấm dậy khiến Bạch Tiểu Thuần vô cùng kích động.
"Họ đang hô tên ta!" Bạch Tiểu Thuần phấn khởi kéo áo Hàn Tông.
Hàn Tông vội ho một tiếng, không trả lời, rút tay áo về, cùng Phong Thần Tử và Xích Hồn đi về Nghịch Hà sơn.
Bạch Tiểu Thuần vội vang bay ra, nhìn cả tông môn sôi trào, hoan hô tên hắn, nghĩ mình không nên ra vẻ lạnh lùng ngạo mạn, mà nhất định phải hòa ái dễ gần, để cho mọi người vui vẻ, thế là hồ hởi bay thẳng về phía có nhiều đệ tử nhất.
Mấy ngày sau đó, Bạch Tiểu Thuần không ngừng khoe khoang kể lại chuyện trong Truyền Thừa chi địa, đủ loại phiên bản được tung ra, lan truyền khắp Nghịch Hà Tông, song trong phiên bản nào, hắn cũng miêu tả mình thành một người anh hùng khí khái, uy vũ bất phàm, chỉ có một mình mà áp chế bao nhiêu là người.
Bạch Tiểu Thuần trở thành người được sùng bái nhất, hắn chỉ nhìn nữ đệ tử nào đó cười, mà nữ đệ tử đó lại kích động đến mức hôn mê bất tỉnh.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy cuộc đời này thực là tươi đẹp, cả bầu trời, cả mặt trời cũng đang cười tươi với hắn...
Thiết Đản cũng được thơm lây, hôm nào cũng thấy nó diễu võ dương oai bay tới bay lui.
Mãi tới cả nửa tháng sau, mọi việc mới dần lắng xuống, Bạch Tiểu Thuần cũng thu tâm, nhớ tới chuyện ở Truyền Thừa chi địa, hắn càng thêm để tâm tới tu vi của mình.
"Ta phải mạnh hơn một chút nữa..." Bạch Tiểu Thuần bắt đầu bế quan, tu hành Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết và Bất Tử Cân.
Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết vô cùng thâm ảo, Bạch Tiểu Thuần phải chạy tới hỏi Hàn Tông mới mò được một chút đầu mối.
"Lấy pháp ngưng hàn, lấy hàn dưỡng niệm..." Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt, dựa theo khẩu quyết, hóa giọt Thông Thiên hà trong người thành băng hàn.
Thời gian dần qua, quanh người hắn bắt đầu xuất hiện hàn khí, hàn khí không ngừng tản ra, khiến quanh động phủ và quanh người Bạch Tiểu Thuần đều bị phủ một lớp sương trắng.
Qua mấy ngày, Bạch Tiểu Thuần mới mở mắt, cảm thấy mình đã hiểu được tinh túy của Hàn Môn dưỡng niệm.
"Trước ngưng hàn, lại dưỡng niệm, hàn..." Bạch Tiểu Thuần giơ tay phải, nhìn ngón tay, trên ngón tay hắn từ từ xuất hiện một tầng sương trắng.
"Hàn khí vẫn còn chưa đủ, theo phân chia trong Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết, hàn khí chia làm bốn tầng, là hạ hàn, trung hàn, thượng hàn, chí hàn!"
"Hạ hàn, ngưng tụ hàn khí thành hình ảnh, là phương pháp tạo ra băng hàn, trung hàn, làm cho phạm vi ngàn trượng nháy mắt đóng băng, thượng hàn, phạm vi trong vòng vạn trượng đều phải biến thành băng, biến thành hàn kính, tạo ra hình ảnh phân thân!"
"Chí hàn... là đóng băng được... Thông Thiên Hà trong một phạm vi nhất định!" trong mắt Bạch Tiểu Thuần đầy kỳ vọng, ngờ cảnh mình đóng băng Thông Thiên Hà, dù chỉ là một khu vực nhỏ, thì nhất định cũng sẽ làm mọi người phải hoảng sợ.
"Ta bây giờ, hạ hàn cũng còn chưa tới." Bạch Tiểu Thuần hít sâu, biết việc này không gấp được, mà phải từ từ để bản thân hòa tan nước thông thiên hà, tích lũy hàn khí.
Hàn khí này sẽ được tích vào trong Thiên Đạo kim đan, khiến kim đan trở thành một thế giới băng, khi ấy, cũng tương đương hắn đạt tới trình độ Kim Đan cảnh đỉnh phong.
"Không biết phải tới lúc nào..." Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, nhưng không hề vội, tuổi thọ của hắn bây giờ đã hơn cả ngàn năm, cần gì nóng nảy.
Thế nên hắn chuyển sang tu hành Bất Tử Cân, tu ngón chân thứ hai của bàn chân trái ...
Tu luyện xong, Bạch Tiểu Thuần lại ngờ Nghịch Hà Đan. Hiện giờ hắn đã nắm được quy trình luyện chế, song vấn đề sinh cơ lại chưa tìm ra được cách nào giải quyết.
Hắn đã thử nhiều lần, nhưng chưa có một lần thành công.
Cái chính nằm ở chỗ không ngưng tụ ra được sinh cơ từ trong nước của Thông Thiên hà.
"Chắc là vì tu vi của mình không đủ sức cô đọng sinh cơ từ nước của Thông Thiên Hà." Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, ngẫm nghĩ hồi lâu, quyết định lại chuyển hướng về lấy sinh cơ từ bên ngoài.
Hắn liếc túi trữ vật, hắn đã nghĩ ra được một nơi có thể cung cấp sinh cơ tràn trề..
Đó chính là... Tiểu Ô Quy!
Với đặc tính Bất Tử Bất Diệt của nó, sinh cơ không phải là vấn đề, chỉ là e rằng tiểu Ô Quy sẽ không ngoan ngoãn nghe lời... thế nên Bạch Tiểu Thuần đã chuẩn bị tài liệu luyện chế một lò thuốc mê siêu cấp.
Chuyện này cơ hội chỉ có một lần, nếu tiểu Ô Quy nuốt đan dược vào mà thành công thì không sao, nhưng nếu không thành công, hay bị phát hiện, thì… với tính tình của tiểu Ô Quy, hắn nhất định sẽ bị trả thù.
"Đau đầu thật." Bạch Tiểu Thuần thở dài, suy nghĩ hồi lâu, nghiến răng, bắt đầu luyện chế, hiện tam tông đã đưa tài nguyên tới, trong đó có rất nhiều linh dược thất truyền, hắn phải đi vơ vét một phen mới được.
Trong lúc Bạch Tiểu Thuần tu hành và luyện dược, ở trung du `tu chân giới, dù tam tông đã cố hết sức giấu kín, nhưng chuyện ở Truyền Thừa chi địa quá lớn, nên vẫn bị rò rỉ ra ngoài, hơn nữa còn lan truyền rất nhanh, cả trung du Tu Chân Giới đều biết.
Khi biết Nghịch Hà Tông chỉ có một mình thiếu tổ Bạch Tiểu Thuần tham dự, vậy mà nghiền ép mấy chục thiên kiêu của tam tông, lấy được toàn bộ ấn ký, còn được ban công pháp Nhân Sơn Quyết, cả trung du Tu Chân Giới đều bị kinh động.
Tất cả những gì liên qua tới Bạch Tiểu Thuần, mọi chuyện từ hồi hắn sinh ra tới giờ, đều bị người ta điều tra rành mạch.
Mười mấy tuổi lên núi, bái nhập Linh Khê Tông, ở Lạc Trần sơn mạch thề sống chết cũng bảo vệ đồng môn, đứng hạng nhất trong kỳ thí luyện hai bờ nam bắc, là quái tài luyện dược, lẻn vào Huyết Khê Tông, trở thành Huyết Tử, trở thành Huyết Tổ, khi hai tông đại chiến, bằng sức một mình, khiến hai tông nhập vào với nhau, nuốt Huyền Khê, Đan Khê, trở thành Nghịch Hà Tông thiếu tổ!
Mỗi thành tựu của hắn đều khiến người ta phải hoa mắt và khiếp sợ, không ngờ tất cả lại đều xảy ra trên người Bạch Tiểu Thuần.
Chỉ trong một thời gian ngắn, cái tên Bạch Tiểu Thuần đã trở thành vang dội, hiển hách ở khắp trung du Tu Chân Giới.
Có điều, những thứ người ta tra ra được cũng là những gì hiện giờ Nghịch Hà Tông muốn cho người ngoài biết, chứ trước đây Nghịch Hà Tông hoàn toàn che giấu.
Cùng lúc đó, còn có một việc cũng làm cho trung du Tu Chân Giới kinh động, ấy là chuyện trong Truyền Thừa chi địa... tất cả các thiên kiêu Kết Đan của cả ba tông đều bị đóng một dấu ấn rùa đen lên mặt hoặc lên người.
Ấn kí này nhìn sống động như thật, cứ đến tối chúng lại còn phát sáng, dù có mặc bao nhiêu lớp quần áo, bao nhiêu pháp bảo che giấu, phòng hộ, cũng không ngăn được ánh sáng của nó, khiến ai cũng nhìn thấy nó, rành mạch...
Việc này trở thành việc lớn, là bởi vì tam tông đã làm đủ mọi cách, mọi chiêu, nhưng không ai giải quyết được dấu ấn đó, ngay cả tu sĩ nguyên anh cũng đã ra tay, nhưng kết quả cũng đều thất bại, làm oanh động tới cả lão tổ thiên nhân.
Chết người ở chỗ, thiên nhân lão tổ của tam tông cũng ra tay, nhưng cuối cùng cũng đành chịu thua, thế nên mới khiến việc này truyền khắp cả Tu Chân Giới.
Những tu sĩ Kết Đan kia ai cũng khóc không ra nước mắt, càng thêm hận Bạch Tiểu Thuần, tất cả đều quyết định bế quan, không ai dám ra ngoài, mang dấu ấn rùa đen ra ngoài so với bị giết còn khó chịu hơn.
Dấu ấn rùa đen của Bạch Tiểu Thuần trở nên vô cùng nổi tiếng, lừng danh đáng sợ, không ai dám còn ý định tới trêu vào hắn!