Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình không nên tiếp tục ở lại động phủ nữa, thấy Tống Quân Uyển trầm lặng như nước, hắn than nhẹ rồi hướng Tống Quân Uyển cáo từ. Tống Quân Uyển chần chờ một chút rồi khẽ gật đầu. Sau khi an ủi hắn vài câu, nàng chợt nói.

"Mấy tháng sau, trước khi chiến tranh, Trung Phong sẽ tiến hành tổ chức Huyết Tử thí luyện. Lúc đó, ta hy vọng ngươi sẽ giúp ta." Tống Quân Uyển nhìn Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt mong chờ.

Bạch Tiểu Thuần trong mắt ánh lên tinh mang, qua một hồi thì thở ra, gật đầu nhẹ và ly khai động phủ.

Vừa rời khỏi động, trong lòng Bạch Tiểu Thuần không khỏi đắc ý, hắn thở mạnh, vừa rồi có thể chỉnh đốn Tống Khuyết một phen, nghĩ lại rất làm thỏa mãn.

"Hừ hừ, Khuyết nhi, từ nay về sau, ta chính là sư thúc của ngươi á!" Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần càng cao hứng, tuy thế sắc diện vẫn trắng bệt, duy trì nét nghiêm nghị, lại như chứa một tâm sự nặng trĩu, thẳng về động phủ ở hạ khu.

Về đến nơi, lại nghĩ đến mình đã là trưởng bối của Tống Khuyết, hắn cảm thấy sảng khoái khắp người, liền giơ tay áo phất một vòng rõ lớn.

"Nhưng thôi, nhưng thôi. Ta thân là trưởng bối, thật không nên chấp nhặt chi bọn tiểu bối." Bạch Tiểu Thuần khoanh chân ngồi xuống, không còn để ý đến chuyện vừa rồi nữa, bắt đầu tu hành.

Lúc này, hắn bắt đầu tính toán cách thức cải tiến tứ giai linh dược. Luyện dược khi trước, tuy là cuối cùng cũng thành công nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn cảm giác có gì đó không thông suốt hoàn toàn.

"Hẳn vấn đề là ở lò đan..." Bạch Tiểu Thuần than nhẹ. Hắn nhận thấy, khi luyện dược, nếu thẳng tay thả hết toàn bộ dược thảo theo các suy tính của mình thì không một lò đan nào chịu nổi, cuối cùng đều sẽ bị nổ lò. Vì vậy chỉ có thể giảm bớt số lượng dược thảo thì lò đan mới không tan vỡ. Nhưng làm thế, trong lòng lại có một cảm giác nửa vời, phảng phất như chỉ mới dùng một nửa khí lực.

"Đáng tiếc, hiện giờ luyện dược, cũng chỉ có thể như vậy." Bạch Tiểu Thuần cảm thán, cũng đành không còn cách nào khác. Hắn định sau khi trở về Linh Khê tông, sẽ đi hỏi Lý Thanh Hậu, xem thử có biện pháp nào để giải quyết hay không.

Về chuyện tu hành, Bạch Tiểu Thuần cũng không lãng phí thời gian. Trong những ngày sau đó, hắn liên tục hấp thu huyết khí để tu luyện Bất tử Trường sinh công, quyển hai - Bất Tử Kim Cương.

Bất Tử Kim Cương tầng thứ nhất, Thập Tượng Man Quỷ Thân, Bạch Tiểu Thuần đã tu luyện đến hoàn mỹ. Bây giờ, tầng thứ hai Thập Quỷ Thiên Yêu Thân, dưới sự tu hành nỗ lực của hắn, nhất là tại Huyết Khê Tông - thánh địa để tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công, nhờ hấp thu huyết khí, cuối cùng cũng đã đột phá, đạt đến Tứ Quỷ Chi Lực.

Đối với trình độ cường hãn của nhục thân chính mình, Bạch Tiểu Thuần đã có chút phán đoán, tuy nhiên lại không có cơ hội toàn lực thi triển. Cho dù vậy, Bạch Tiểu Thuần vẫn cảm nhận được sự khủng bố của bản thân. Sức lực hắn rất lớn, có thể nói không gì không công phạt được, tựa hồ như vô cùng. Khí lực toàn thân tựa hồ có thể rung chuyển núi sông.

Còn năng lực phòng hộ của Bạch Tiểu Thuần cũng đạt đến trình độ làm chính hắn trống mắt líu lưỡi. Một kích toàn lực của Tống Khuyết trước đó, đối với Bạch Tiểu Thuần chỉ như là gãi ngứa. Còn ngụm máu tươi hắn phun ra chính là do hắn gắng gượng rung chuyển Linh hải trong cơ thể để ép ra.

Còn thần thông Hám Sơn Chàng của Bất Tử Kim Cương quyển, Bạch Tiểu Thuần không có nhiều cơ hội đi trải nghiệm, nhưng trong vài lần thi triển, hắn cũng kinh hãi với thần thông này.

Thậm chí, hắn cảm giác là một khi toàn lực sử dụng, dù là ngọn núi cứng rắn cũng có thể bị khoét ra một lổ thủng nếu bị thân thể mình va đụng vào, càng không cần phải nói nếu là thân thể địch nhân thì sẽ ra sao.

"Ta cảm thấy, hiện tại mình đã là một tồn tại vượt qua cả Thiên Yêu a." Bạch Tiểu Thuần giơ tay phải khoắng xuống đất. Hắn cảm giác mặt đất cứ như đậu hũ, liền bị vốc lên một khối, không chút trở ngại nào. Hơi bóp nhẹ, hòn đá trong tay đã trở thành tro bụi. Sự cường hãn ngày càng tăng này càng làm cho Bạch Tiểu Thuần thêm phấn khởi. Mỗi lần hấp thụ huyết khí, hắn đều có cảm giác vui sướng khó nói nên lời.

Đồng thời, với Huyết Sát Giới, tốc độ ngưng tụ huyết kiếm của Bạch Tiểu Thuần cũng tiến nhanh rất nhiều, uy lực càng thêm cường đại. Đặc biệt là mỗi khi thi triển, hắn mơ hồ cảm nhận được toàn bộ Trung Phong, một cảm giác như... có thể thật sự rung chuyển cả Trung Phong.

Nhưng hắn không dám tiếp tục thử nghiệm, sợ rằng sẽ có các biến hóa mà bản thân không khống chế nổi mà dẫn đến nguy hiểm.

Lại còn Tử Khí Thông Thiên Quyết. Đây chính là công pháp trụ cột của Bạch Tiểu Thuần, cũng là ẩn tàng chi đạo duy nhất của Linh Khê tông. Ở sơ kỳ, vạn sự khởi đầu nan, ngay cả việc lấy Thông Thiên hà thủy cũng cần người trợ giúp, nhưng giờ đây, Bạch Tiểu Thuần đã đat đến trung kỳ, cũng nhờ đã dung hợp một giọt nên mới có được khống chế nhất định đối với Thông Thiên hà thủy. Theo Bạch Tiểu Thuần tu hành, cái chủ đích bá đạo có thể trực tiếp dung hợp Thông Thiên hà thủy này ngày càng lộ rõ.

Đặc biệt là sau khi Bạch Tiểu Thuần đạt đến Trúc Cơ trung kỳ, trong Linh hải tầng thứ tư, một chung Thông Thiên hà thủy kia càng hòa tan rất nhanh. Hơn nữa, nhờ đan dược trợ giúp, Bạch Tiểu Thuần đã có thể cảm thụ được khí tức trên người mình, mơ hồ có chút tương đồng cùng... Thông Thiên Hà.

Đó là một loại cảm giác huyền diệu mà Bạch Tiểu Thuần khó có thể diễn đạt nhưng vẫn có thể cảm thụ rõ ràng sự cường hãn của chính mình. Trong các tu sĩ Trúc Cơ, không dám nói không có đối thủ nhưng chắc chắn là có thể càn quét rất nhiều người.

Còn về Thông Thiên Pháp Nhãn, từ khi đi vào Huyết Khê Tông, Bạch Tiểu Thuần hầu như không thi triển thần thông này. Nhưng, theo tu hành, mi tâm bên trong không ngừng có cảm giác ngứa ngáy, càng lúc càng mãnh liệt, thậm chí Bạch Tiểu Thuần mơ hồ cảm thấy Thông Thiên Pháp Nhãn tựa hồ cũng có thể tích lũy lực lượng, một khi hoàn toàn mở ra, nhất định sẽ kinh Thiên động Địa.

Duy chỉ một chuyện khiến Bạch Tiểu Thuần không hài lòng, đó chính là Ngự Nhân đại pháp cùng với Nguyên Từ chi lực. Tuy rằng, từ khi tu luyện Tử Khí Thông Thiên Quyết, ngự lực cũng có gia tăng, nhưng vẫn có hạn. Còn Nguyên Từ chi lực, Bạch Tiểu Thuần đã nghiên cứu cực kỳ lâu, trước sau vẫn không muốn buông bỏ, nhưng dường như vẫn còn bị một tầng ngăn cách, khó mà hiểu thấu đáo, khó mà nắm giữ.

Chuyện này làm cho Bạch Tiểu Thuần rất phiền não nhưng cũng không cách nào để giải quyết, chỉ có thể mỗi ngày dành ra một ít thời gian, không ngừng nghiên cứu mài dũa.

Ngoài ra cũng còn một việc vẫn khiến Bạch Tiểu Thuần luôn cân nhắc mấy ngày qua, chính là những lời Tống Quân Uyển từng nói. Mấy tháng sau, Huyết Tử thí luyện của Trung Phong sẽ được tổ chức, nàng hy vọng Bạch Tiểu Thuần sẽ ra tay tương trợ.

"Một khi Tống Quân Uyển trở thành Huyết Tử, Đại trưởng lão vị trí sẽ bị trống. Theo lệ vị trí Đại trưởng lão sẽ được chọn từ các huyết sắc trưởng lão nhưng nếu có người thanh danh cực cao, người này cũng có thể trực tiếp trở thành Đại trưởng lão!" Vì đề phòng con thỏ, Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể nghĩ thầm trong lòng, mắt hắn lộ ra tinh mang, mấy ngày này hắn đều suy nghĩ đến chuyện này.

Hắn biết rõ, đây chính là một cơ hội tuyệt hảo cho mình, nếu thành công là có thể lấy được vật Vĩnh Hằng Bất Diệt kia, rồi ly khai Huyết Khê Tông.

"Hiện giờ, danh khí ta ở Huyết Khê Tông có thể sánh cùng Tống Khuyết rồi, nhưng nếu muốn vượt qua mấy huyết sắc trưởng lão để trở thành Đại trưởng lão thì vẫn còn có chút chưa đủ a. Trong mấy tháng này, ta cần phải làm cho danh tiếng của mình nổi lên. Vô luận tốt xấu thế nào, tóm lại phải khiến tất cả mọi người nhận ra rằng, ta tuy là Phàm Đạo Trúc Cơ nhưng vẫn có thể trở thành cường giả, có thể làm người khác thấy là giật mình, nghe là biến sắc!" trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ rõ vẻ quyết tâm.

Từng ngày trôi qua, chiến tranh giữa Huyền Khê tông và Đan Khê tông lại tiếp tục leo thang, đạt tới cấp độ toàn tông giao chiến. Mỗi ngày đều có rất nhiều tin tức truyền về, có thật có giả, nhưng đều khiến cho đệ tử Huyết Khê tông kinh hãi không thôi. Cùng thời gian này, việc chuẩn bị chiến tranh ở Huyết Khê tông cũng đã tiến tới đoạn cuối. Rất nhiều đệ tử lần lượt được phái đi, không biết về đâu.

Mà trên bầu trời Huyết Khê tông, Bạch Tiểu Thuần thấy được Huyết vân càng ngày càng nhiều, càng lúc càng dày đặc thêm... mơ hồ tạo nên một áp lực khiến lòng người hốt hoảng, cũng khiến cho huyết khí của toàn bộ Huyết Khê tông càng thêm nồng đậm.

Trong lúc đó, dù rằng Bạch Tiểu Thuần bế quan rất ít ra ngoài, nhưng các truyền thuyết về hắn lại không có chút nào giảm bớt, thậm chí còn ngược lại, càng thêm khoa trương sau một thời gian được mọi người thêm mắm thêm muối.

Nhất là chuyện Tống Khuyết bị trách phạt phải bế quan, không biết vì sao mà có rất nhiều người biết được chuyện này. Lại còn có một lực lượng âm thầm nhắm vào Dạ Táng, không ngừng khuấy động thêm. Vì vậy, ở Trung Phong, cùng với vô số lời đồn đãi về Dạ Táng, rất nhiều người vừa oán hận vừa sợ hãi Bạch Tiểu Thuần.

Lúc này đây, rất nhiều người chợt nhớ tới Huyết Mai thiếu chủ, nhớ tới Huyết Mai từng có xung đột với Dạ Táng. Vì vậy, bọn họ liền truyền tin cho Huyết Mai, hy vọng nàng ra mặt thay bọn họ.

"Kính xin Huyết Mai thiếu chủ ra mặt trừng trị Dạ Táng."

"Tên Dạ Táng này khủng bố cùng cực. Mọi người ở Trung phong, Thi Phong đều vô cùng đau khổ..."

"Dạ Táng còn được Trung Phong Đại trưởng lão thiên vị. Xin Huyết Mai thiếu chủ chém Ôn Ma, đem hắn treo cổ!"

Các truyền âm có giọng điệu kiểu này, Huyết Mai mỗi ngày nhận được không ít, đủ loại sự tình trên trời dưới đất về tính hung tàn của Dạ Táng. Chỉ cần nhìn vào nội dung của truyền âm là có thể thấy được, trong mắt không ít người ở Huyết Khê tông, Dạ Táng đã là một ma vương rất đáng sợ.

Bất quá, Huyết Mai cũng không có biện pháp gì. Trong tông môn bây giờ, Dạ Táng am hiểu dược đạo, được lão tổ coi trọng, danh khí rất lớn có thể so với cả Tống Khuyết.

Người như thế, Huyết Mai không thể công khai hạ thủ. Với lại, nàng cũng nhận ra rằng chiến lực của Bạch Tiểu Thuần không hề tầm thường, dù nàng có ngấm ngầm xuống tay muốn đánh chết đối phương thì tuyệt cũng không thể trong một giờ nửa khắc mà làm được.

Trong động phủ, Huyết Mai khoanh chân ngồi trầm ngâm, trong mắt hàn mang lấp lóe, nàng tất nhiên nhận ra có người muốn xúi giục nàng ra tay giết chết Dạ Táng. Tuy nhiên, nàng thây kệ những người này, bởi vì bản tâm nàng cũng có ý muốn giết Dạ Táng.

"Không lâu nữa, Huyết Tử thí luyện sẽ mở ra, ta phải cùng với con tiện nhân Tống Quân Uyển tranh đoạt Trung Phong Huyết Tử của thế hệ này, mà Dạ Táng lại chính là một trợ lực lớn cho Tống Quân Uyển. Nếu có thể gạt bỏ hắn, đối với ta mà nói, chính là một chuyện rất tốt." Huyết Mai cười lạnh, sát ý trong mắt đậm thêm.

"Dạ Táng trước đây không chút nổi danh, rất ư bình thường, nhưng sau khi từ Vẫn Kiếm Thâm Uyên trở về thì tiếng tăm vang dội, cực kỳ bất phàm, cứ như thay đổi thành một người khác, rất là quỷ dị!"

"Thân phận của hắn nhất định có vấn đề. Cho dù không có vấn đề, cũng phải bới cho ra vấn đề!" Huyết Mai trong mắt sát ý càng đậm. "Nếu như không thể công khai ra tay, vậy chỉ còn cách âm thầm điều tra. Trong tình hình nhạy cảm, chiến tranh sắp bộc phát hiện tại, không chừng càng có lực sát thương."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK