Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Tiểu Thuần thở dài, hắn không thể không buông tha suy nghĩ tìm chiến công từ Tất Sát Bảng, hắn cảm thấy việc này quá nguy hiểm, lại nghĩ đến vinh quang, huy hoàng và đủ loại chỗ tốt sau khi trở thành Vạn phu trưởng, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy không cam lòng, suy nghĩ mình có sở trường gì, hắn không thể tìm được biện pháp kiếm nhiều chiến công như vậy...

- Đau đầu ah.

Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng phát hiện mình trừ luyện đan thì không còn sở trường nào khác.

- Không đúng, ta còn một sở trường!

Bạch Tiểu Thuần dừng bước, hắn nghĩ đến lúc mình lừa dối Triệu Thiên Kiêu và tự xưng là tình thánh liền có ý định.

Hắn quay đầu nhìn sang vị trí đứng đầu Tất Sát Bảng, nội tâm Bạch Tiểu Thuần do dự.

- Chẳng lẽ Bạch Tiểu Thuần ta vì làm Vạn phu trưởng phải bán đi nhan sắc của mình câu dẫn Hồng Trần Nữ...

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy bi phẫn ủy khuất, hắn nhớ đối phương lớn tuổi nhưng vô cùng xinh đẹp, nói không chừng sẽ có tính cách cổ quái gì đó, hắn cảm giác mình hi sinh quá lớn khi làm như vậy.

- Không có lợi nhất ah...

Bạch Tiểu Thuần ru rũ, hắn bỏ qua suy nghĩ đáng sợ này...

- Chẳng lẽ ông trời ghen ghét Bạch Tiểu Thuần ta, nhất định ngăn cản ta trở thành Vạn phu trưởng sao!

Bạch Tiểu Thuần bi thương ngẩng đầu nhìn trời, hắn cứ đứng đó than thở suốt nửa ngày, hắn muốn quay về binh doanh.

Thời điểm hắn sắp rời khỏi tháp cao, đột nhiên bên ngoài tháp cao có rất nhiều tu sĩ mở túi trữ vật ra, thả từng oan hồn mà mình thu thập được, túi trữ vật không thể dung nạp oan hồn quá lâu cho nên những oan hồn kia vô cùng ảm đạm, sau khi bay ra ngoài còn chưa kịp phản ứng đã bị hấp lực từ cặp mắt vĩ đại hút đi.

Trong chớp mắt nhìn cặp mắt vĩ đại hút oan hồn đi, Bạch Tiểu Thuần phát hiện cặp mắt linh động hơn trước một phần.

Bạch Tiểu Thuần muốn rời đi nhưng lại dừng bước, hắn phát hiện tu sĩ hiến tế oan hồn được không ít oan hồn đang hưng phấn chạy đi.

Nhìn thấy hình ảnh vừa rồi, trong mắt Bạch Tiểu Thuần sinh ra hào quang thật sáng, hắn vỗ đùi.

- Đúng vậy, tại sao ta lại quên việc này, có thể tế hồn nha... Chỉ cần có đầy đủ hồn tế hiến thì chiến công không ngừng gia tăng.

- Cũng không được...

Sau kích động ban đầu, Bạch Tiểu Thuần buồn phiền, tuy tế hiến hồn là biện pháp rất tốt đạt được chiến công nhưng hiện tại chiến tranh đã giảm bớt, oan hồn cũng giảm bớt, Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình có trổ hết tài năng cũng không có đất dụng võ, lúc này ảm đạm rời đi.

Sau khi về quân doanh, Bạch Tiểu Thuần phiền não đau đầu suy nghĩ tình hình, biết rõ muốn đạt được đầy đủ hồn chỉ có một biện pháp chính là rời khỏi Trường thành đi Man Hoang tìm, từ đó có thể đạt được oan hồn.

- Không được, bên ngoài quá nguy hiểm, ta không nên tìm đường chết.

Bạch Tiểu Thuần than thở, hắn buông tha suy nghĩ vừa rồi, sau đó hắn yên lặng trong binh doanh không muốn ra ngoài, tiếp tục tu hành Bất Tử Trường Sinh Công.

Bất Tử Trường Sinh Công tầng thứ ba, Bất Tử Cân chỉ còn kém phần đầu là đạt đến đại thành, mặc dù đầy đủ dược thảo nhưng phần đầu là khu vực trí mạng, với tính cách cẩn thận của Bạch Tiểu Thuần, hắn sợ gặp nguy hiểm trong lúc tu hành, vì vậy không dám nhất cổ tác khí, cân nhắc hồi lâu liền quyết định tu hành chậm lại một ít.

Thời gian nửa năm trôi qua, Bạch Tiểu Thuần tới Trường thành gần ba năm, trong đó cũng có mấy lần chiến tranh, Bạch Tiểu Thuần cực kỳ mưu cầu danh lợi, dù không tự mình tham dự nhưng tu sĩ dưới trướng hắn thu hoạch không ít oan hồn.

Khoảng cách trở thành Vạn phu trưởng còn kém quá lớn.

Hôm nay còn kém hai tháng là tròn ba năm Bạch Tiểu Thuần đến Trường thành, hắn ngồi trong binh doanh tu hành Bất Tử Trường Sinh Công, Bất Tử Cân đã bao phủ một nửa phần đầu, Bạch Tiểu Thuần không thể không cẩn thận, lúc Bất Tử Cân bao phủ phần đầu là nguy hiểm nhất, hắn gặp nguy cơ sinh tử vài lần.

Đột nhiên trong lúc tu hành, túi trữ vật của Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hào quang màu đỏ, Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn mở mắt nhìn vào túi trữ vật.

- Xảy ra chuyện gì?

Bạch Tiểu Thuần hiếu kỳ mở túi trữ vật ra xem, hắn phát hiện lệnh bài của mình đang tỏa ra hào quang màu đỏ sáng ngời.

- Việc gì?

Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên, xuất lệnh bài thân phận ra, hắn có được lệnh bài khi đi lên chiến thuyền hai năm trước, tông môn từng nói không được làm mất lệnh bài, cũng không thể hư hao, nếu không sẽ không thể thông qua Trường thành, cũng không thể trở về tông môn sau khi hoàn thành thí luyện.

Lúc trước đã có người cảnh báo Bạch Tiểu Thuần vẫn ghi nhớ trong lòng, cũng âm thầm thử một chút, cũng không biết lệnh bài dùng vật liệu gì chế thành, với tu vi của hắn cũng không thể làm hư hao, lúc này mới an tâm không ít.

Trước mắt lệnh bài lại tỏa ra hào quang chói mắt, nếu chỉ như vậy cũng bỏ đi, Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, hắn phát hiện trong lệnh bài sinh ra lực lượng cuồng bạo, dường như nó sắp nổ tung.

- Xảy ra chuyện gì?

Bạch Tiểu Thuần đứng lên, sắc mặt biến hóa, hắn dùng thần thức dò xét lệnh bài, lúc thần thức dò xét lệnh bài liền có tin tức truyền vào đầu hắn.

- Thời gian hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất còn hai tháng, trong hai tháng không ra khỏi Trường thành làm nhiệm vụ, lệnh bài hủy diệt.

Sau khi đọc tin tức vừa xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên không nói nên lời, hắn xác định lại lần nữa, cẩn thận dò xét và trán đổ mồ hôi lạnh.

- Đáng chết, thời gian mười năm hoàn thành ba nhiệm vụ, ta biết việc này nhưng chưa từng nghe nói hạn chế thời gian làm nhiệm vụ đầu tiên.

Bạch Tiểu Thuần sốt ruột, nếu lệnh bài của hắn vỡ vụn, như vậy mình rất khó quay về Tinh Không Đạo Cực Tông.

- Đây là bức người!

Bạch Tiểu Thuần tức giận, trên thực tế không chỉ có hắn mới nhận được tin tức này, tất cả thiên kiêu năm đó khi tới nơi đây và không ra khỏi Trường thành chấp hành nhiệm vụ một lần, lệnh bài của bọn họ sẽ sinh ra hào quang màu đỏ.

Hiển nhiên đây là mục đích của Tinh Không Đạo Cực Tông, chuyên môn nhắm vào những người không dám ra khỏi Trường thành đối mặt Man Hoang.

Bạch Tiểu Thuần khẩn trương bay ra khỏi binh doanh, hắn bay đến nơi ở của Bạch Lân, hắn cũng tìm được Bạch Lân, dùng thân phận Bạch Tiểu Thuần hiện tại, lúc này vô cùng sốt ruột nên không thông báo câu nào, hắn trực tiếp tiến vào đại trướng của Bạch Lân.

- Quân chủ cứu mạng ah!

Bạch Tiểu Thuần vừa bước vào quân trướng liền gào to.

Bạch Lân đang đả tọa, nghe vậy bất đắc dĩ mở mắt ra, hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần xông vào, không chờ hắn hỏi Bạch Tiểu Thuần đã xuất lệnh bài màu đỏ ra.

Sau khi nói xong, hắn dùng ánh mắt chờ mong nhìn Bạch Lân, bộ dạng ta là người của ngươi, ngươi phải làm chủ cho ta.

Bạch Lân cũng sững sờ, hắn là người năm đại quân đoàn, thủ hạ của hắn trừ Bạch Tiểu Thuần đều là tất cả tu sĩ Thiết Huyết Đường, cũng không có thiên kiêu nào khác gia nhập vào, nếu không phải Bạch Tiểu Thuần nhiều lần làm các hành động kinh người, hắn cũng không lên tiếng trưng dụng.

- An tâm chớ vội!

Bạch Lân lên tiếng, hắn lấy ngọc giản ra hỏi ý một phen, sau một lúc mới nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK