Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù vây trước khi luyện dược, Bạch Tiểu Thuần biết rõ có một yêu cầu phải hoàn thành thật nhanh, hắn không thể trì hoãn, trong đêm đó cùng ngoài hắn bố trí cấm chế chung quanh động phủ, thậm chí an bài ba đại phân thân che lấp cửa ra và thổ hộ chung quanh, lúc này mới khoanh chân ngồi trong động phủ tháo mặt nạ xuống.

Vào lúc tháo mặt nạ của mình ra, Bạch Tiểu Thuần cảnh giác nhìn bốn phía, ba đại phân thân của hắn cũng như thế, xác định nơi đây không ngại cho nên bảo Bạch Tiểu Thuần yên tâm.

- Đã có thể luyện chế thập nhất sắc hỏa, như vậy kế tiếp nên luyện linh mặt nạ một lần, xóa đi ấn ký trên đó, thứ này chính thức thuộc về ta.

- Từ đó cũng không có ai thông qua mặt nạ tìm được ta nữa.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, hắn cầm Quy Văn Oa và thập nhất sắc hỏa ra ngoài, sau đó không ngừng luyện linh điệp gia, hắn hít sâu một hơi nhìn mặt nạ trong Quy Văn Oa, cuối cùng hắn cũng ném thập nhất sắc hỏa vào trong.

Lúc này trong Quy Văn Oa sinh ra hào quang sáng ngời, tia sáng này không phải màu bạc, mà là màu vàng, trong hào quang hào quang màu vàng bao phủ động phủ, đột nhiên khí thế thay đổi cả thiên địa xuất hiện trong kim quang, ẩn ẩn tràn ra một tia cũng làm Bạch Tiểu Thuần rung động.

Cũng may không phải hắn lần thứ nhất dùng thập nhất sắc hỏa luyện linh, trong ảo cảnh lần trước hắn đã có kinh nghiệm, Giờ phút này khí định thần nhàn tập trung luyện chế, sau khi hào quang bị Quy Văn Oa hấp thu toàn bộ, một đạo hào quang màu vàng bao phủ mặt nạ.

- Nhất định phải thành công!

Mặt nạ này quá trọng yếu, Bạch Tiểu Thuần co được lo mất, sau khi ném mặt nạ vào trong nồi hắn liền nhìn chằm chằm vào hào quang trong Quy Văn Oa, hào quang trong nồi sáng lên lần nữa, dường như đang khảm kim vân lên mặt nạ.

Tốc độ cực nhanh, kim vân như bện vào trong mặt nạ, từng tiếng kêu ông ông bao phủ khắp động phủ, mặt nạ... Hòa tan mắt thường có thể thấy được.

Từ khi hòa tan nó hóa thành chất lỏng màu ngà sửa tỏa ra mùi hương thơm ngát, mùi hương này ập vào mặt, Bạch Tiểu Thuần ngửi một hơi liền rung động tâm thần.

- Luyện linh mười một lần, có thể trọng tố bổn nguyên, năm đó lá cây biến thành đại thụ, giờ phút này mặt nạ... Lại biến thành một giọt nước màu ngà sửa.

Bạch Tiểu Thuần khiếp sợ nhìn giọt nước đang cứng lại rất nhanh, nó đã ngưng tụ thành hạt châu, hạt châu sinh ra hào quang nhu hòa, bỗng nhiên trên hạt châu có kim vân rực rỡ.

Rất nhanh, hào quang trên Quy Văn Oa ảm đạm, sau khi biến mất hoàn toàn, hô hấ Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, sau đó hắn cầm hạt châu trong tay, hắn cảm giác bên trong có khí tức cổ quái truyền ra.

Hắn chỉ cảm nhận khí tức này một chút, dường như đặt mình trong ảo cảnh, bốn phía không còn là trong động phủ, ngược lại hắn đang đi vào tiên cảnh, vô số tiên sơn mọc lên san sát như rừng, vô số tiên hạc vờn quanh, vô số linh hoa đua nở, mây mù lượn lờ không phân rõ thật giả.

Cũng may tất cả đều biến mất trong chớp mắt, Bạch Tiểu Thuần khôi phục như thường, hắn cầm hạt châu trong tay, hít thở dồn dập.

- Trong vật này còn có lực lượng mê huyễn! Chẳng lẽ còn có... Năng lực khác cần mình thăm dò.

Bạch Tiểu Thuần hoảng hốt, sau khi quan sát cẩn thận liền rung động, hắn xác định trong hạt châu này không còn ấn ký của người nào, hắn vội vàng khắc lạc ấn của mình lên đo.s.

Hạt châu màu trắng tỏa sáng, hắn thành lập cảm giác liên hệ với hạt châu, lúc này Bạch Tiểu Thuần mới vui mừng.

- Thành, trước kia ta không có cảm giác như vậy với mặt nạ!

Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, hắn cầm hạt châu vỗ vào mi tâm của mình, lúc này hạt châu biến mất trong Thông Thiên pháp nhãn, cùng lúc đó dung nhan của hắn mơ hồ, sau khi rõ ràng đã không còn là dung mạo Bạch Tiểu Thuần, mà lại hóa thành Bạch Hạo.

Hắn xuất gương ra quan sát, phát hiện không có sơ hở gì cả, cho dù dung mạo hay hồn lực chấn động đều không thể nhìn ra mánh khóe.

Nếu như nói lúc trước mang mặt nạ lên mặt, một ít đại năng như Bán Thần có lẽ nhìn ra một ít khác biệt, như vậy trước mắt Bán Thần cũng không nhận ra.

Lúc Bạch Tiểu Thuần hoàn thành quá trình hóa mặt nạ thành hạt châu, xóa đi ấn ký lúc trước, lưu lại ấn ký của mình, trong một tòa thành lớn kinh người trong Man Hoang.

Thành trì này có màu vàng và vô cùng khổng lồ, nó không khác gì cự long tỏa ra uy áp đáng sợ bao phủ tứ phương, dường như có thể trấn áp tất cả.

Tòa thành này chính là thành Khôi Hoàng trong Man Hoang!

Vào lúc này khu vực giữa không trung thành trì, mây mù lượn lờ, trên bầu trời ẩn ẩn có một cung điện đang ẩn hiện trong mây.

Đây là hoàng cung, trong một đại điện cực kỳ xa hoa có một lão giả đang đả tọa, quần áo lão giả cực kỳ quý giá, dung nhan không giận tự uy, giống như thân ngồi địa vị cao, một lời có thể quyết định sinh tử của vô số người..

Tu vi của hắn sâu không lường được, nhìn từ xa giống như thần linh.

Hắn giật mình, khi Bạch Tiểu Thuần xóa đi ấn ký hắn đã mở mắt, trong đôi mắt sinh ra kim quang mang lại hi vọng cho người khác, lại giống như tâm thần không yên, tu vi xuất hiện chấn động, chấn động này khuếch tán khắp hoàng cung, cả cung điện rung động rất mạnh.

- Biến mất...

Lão giả lâm vào suy nghĩ, bỗng nhiên nhíu mày sau đó vung tay lên, lập tức cánh cửa đại điện mở ra, bên ngoài đại điện có một nam tử trung niên lạnh run quỳ xuống.

- Đại thiên sư, bệ hạ chấn kinh bảo tiểu nhân tới hỏi một chút, là chuyện gì làm đại thiên sư tức giận như thế, tu vi rung động...

- Lá gan của bệ hạ quá nhỏ, tính toán thời gian, hắn cũng nên bế quan tăng cao tu vi một chút, cũng gia tăng can đảm. Truyền ý chỉ của lão phu, bệ hạ phải bế quan mười năm, bắt đầu từ hôm nay.

Lão giả lên tiếng, hắn nói xong liền nhắm mắt lại, không quan tâm chuyện khác.

Vào lúc này trong phạm vi thế lực thành Quỷ Vương, động phủ bộ lạc Hắc Sơn, Bạch Tiểu Thuần cảm nhận dung mạo của mình một chút, cảm thấy mỹ mãn liền triệu hồi ba đại phân thân, hắn nhìn trữ hồn tháp sau đó vỗ một cái, bên trong có không ít oan hồn bay ra ngoài.

Những oan hồn vừa xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần nâng tay phải lên, trong bàn tay sinh ra hấp lực ngưng tụ oan hồn, lúc bàn tay bóp một cái và mở ra, một đóa nhất sắc hỏa đang ngưng tụ, hắn lại vung tay cắt ngang quá trình ngưng tụ hóa thành nhất sắc hỏa, lúc này một viên tinh thạch màu trắng xuất hiện trước mặt hắn..

- Đây là hồn dược?

Bạch Tiểu Thuần nhìn tinh thạch trong tay, hắn cảm nhận được hồn lực rung động bên trong, nghiên cứu nửa ngày vẫn cảm thấy thứ này thần kỳ.

- Luyện chế cũng đơn giản, khó là lúc ngưng luyện đa sắc hỏa... Chỉ cần có thể luyện hỏa là có thể luyện thành hồn dược, nhưng không biết... Có thể dùng phương thức luyện đan gia tăng tốc độ hay không?

Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ sau đó cầm lò đan ra ngoài, hắn đặt hồn dược vào trong lò đan.

Không có tác dụng gì, không thể gia tăng hiệu quả của hồn dược tốt hơn, thậm chí Bạch Tiểu Thuần chưa từ bỏ ý định, hắn còn xuất một ít đan dược cùng luyện với đan dược, hao phí không nhỏ, rốt cục cũng làm hồn dược dung luyện với một ít Vân Vụ Thảo, Bạch Tiểu Thuần cân nhắc một cái, hắn phát hiện được không bù mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK