Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Muốn duy trì tốc độ này cần trả giá thật lớn, duy trì tốc độ này một giây cũng tiêu hao thật lớn, cho dù tộc trưởng Bạch gia có rất nhiều hồn dược cũng không thể duy trì quá lâu, tối đa hắn có thể kéo dài một canh giờ.

- Một canh giờ, ta sẽ đuổi kịp ngươi!!

Tộc trưởng Bạch gia điên cuồng, hắn đã không quan tâm tất cả, âm thanh sưu sưu vang lên, hồn chu bay thẳng về hướng Bạch Tiểu Thuần, trong chớp mắt biến mất vô tung vô ảnh.

Dùng tốc độ nghịch thiên như thế, theo thời gian trôi qua, tộc trưởng Bạch gia hít thở dồn dập, hắn cảm giác khoảng cách giữa mình và Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng gần...

- Thì ở phía trước!!

Tộc trưởng Bạch gia ngẩng đầu lên nhìn về phương xa, hắn vô cùng vui mừng khi nhìn thấy bóng đen trước mặt, đó chính là Bạch Tiểu Thuần đang quay đầu nhìn ra sau.

Bạch Tiểu Thuần vô cùng rung động, hắn cho rằng trừu lão tổ Thiên Nhân ra, bằng không chẳng có ai có thể đuổi theo mình trong một canh giờ.

Thậm chí lúc hắn phát hiện có người đuổi theo mình, hắn vội vội vàng vàng cầm hồn tháp chứa hồn Bán Thần ra nhìn chằm chằm vào đối phương, hắn nhìn thấy đó là hồn chu, nhìn thấy tộc trưởng Bạch gia đứng trên đầu thuyền thì hắn sửng sốt một chút, hắn khó hiểu nhìn chung quanh, hắn cảm thấy có chút khó tin, tộc trưởng Bạch gia dám đuôi theo một mình.

Đôi mắt hắn nhìn lá cờ cắm trên hồn chu, hắn có cảm giác kinh tâm động phách khi nhìn lá cờ, mơ hồ nhìn thấy trên lá cơ còn có một con mắt.

Cảm giác không phải mắt Thiên Nhân, hắn cảm thấy giống lúc nhìn Chân Linh của Nghịch Hà Tông, nhìn thấy tháp cao tại Trường thành... Mặc dù không mãnh liệt như lúc ở Nghịch Hà Tông và Trường thành, nó yếu hơn quá nhiều nhưng cảm giác là cùng loại.

- Chẳng lẽ có lừa dối?

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy không đúng, hắn nhìn chung quanh, tộc trưởng Bạch gia gào thét truyền vào tai hắn.

- Nghịch tử, chết cho ta!!

Trong tiếng gào còn có tiếng nổ kinh người, tộc trưởng Bạch gia dùng tốc độ cực nhanh điều khiển hồn chu va chạm Bạch Tiểu Thuần, tốc độ này quá nhanh, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, hắn dựa vào tốc độ cực hạn của bản thân cho nên không gian chung quanh trở nên chậm chạp, loại chậm chạp này không có hiệu quả lớn so với hồn chu.

Hắn chỉ có thể miễn cưỡng tránh né, bên tai còn nghe tiếng xé gió của hồn chu khi sượt qua người, Bạch Tiểu Thuần lui ra sau thật nhanh.

- Loại tốc độ này, đây là bảo vật, chẳng lẽ chỉ có một mình hắn truy sát ta?

Bạch Tiểu Thuần lui ra sau, hắn dùng thần thức cảm nhận chung quanh, bốn phía không có người khác, cho dù như vậy hắn cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi.

- Lão tổ Bạch gia, ta nhìn thấy ngươi rồi, xuất hiện đi!

- Còn có những tộc lão nữa, ta cũng thấy các ngươi rồi, đi ra đi!

Bạch Tiểu Thuần lui nhanh ra phía sau, hắn lừa gạt rống lớn một tiếng sau đó nhìn chung quanh, thân thể tộc trưởng Bạch gia bay ra khỏi hồn chu, hai tay bấm niệm pháp quyết, chung quanh người hắn xuất hiện vô số oan hồn, những oan hồn này ngưng tụ với nhau và hóa thành một con ác quỷ cực lớn, nó lập tức lao tới như muốn thôn phệ Bạch Tiểu Thuần.

- Lão phu chỉ đến một mình, một mình ta đủ để giết ngươi, Bạch Hạo ngươi giết ái tử của ta, hôm nay ta muốn ngươi sống không bằng chết!

- Thật sự chỉ có mình hắn?

Bạch Tiểu Thuần nhìn ác quỷ cực lớn tiến tới gần mình, hai mắt tỏa sáng sau đó bấm niệm pháp quyết ngưng tụ hư ảnh đại đỉnh màu tím hàng lâm nơi đây, cái đỉnh va chạm với con ác quỷ đang lao tới.

Trong tiếng nổ cực lớn, Bạch Tiểu Thuần cắn chót lưỡi phun ra một ngụm máu tươi sau đó kêu thảm thiết, thân thể lui nhanh về phía sau, hắn giả vờ bày ra bộ dạng không địch lại, dường như sắp chạy trốn, thậm chí hắn đã cầm bảy tám tấm Truyền Tống Phù.

Ánh mắt của hắn nhìn chung quanh, nội tâm vẫn không xác định lão tổ Thiên Nhân có đuổi tới hay không.

Nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần cầm bảy tám tấm Truyền Tống Phù như sắp bóp nát, tộc trưởng Bạch gia kêu lên bi thương, nội tâm không cam lòng đến cực hạn, nếu như Bạch Tiểu Thuần chỉ bóp nát một tấm Truyền Tống Phù, hắn còn nắm chắc, có thể làm nhiễu, dựa vào tốc độ của hắn có thể kéo Bạch Tiểu Thuần ra khỏi lực truyền tống!

Trước mắt lại là bảy tám tấm Truyền Tống Phù đấy... Phải biết trong Man Hoang, cho dù là một tấm Truyền Tống Phù cũng có giá cực cao, có thể đổi được nước Thông Thiên Hà.

Đôi mắt tộc trưởng Bạch gia tràn ngập sát cơ, tâm muốn giết Bạch Tiểu Thuần mãnh liệt tới cực hạn giống như không đội trời chung, hắn hét lớn sau đó hai tay bấm niệm pháp quyết, tu vi Nguyên Anh trung kỳ bộc phát toàn diện, thân thể hắn hóa thành vòng xoáy màu đen có thể làm hư vô chung quanh nơi này vặn vẹo không ổn định.

Hắn dùng thần thức nhiễu loạn không gian chung quanh, hắn tiến lên phía trước một bước, trực tiếp thuấn di tới bên cạnh Bạch Tiểu Thuần sau đó nâng tay phải bắt lấy Bạch Tiểu Thuần.

- Ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, lão phu cũng sẽ đi bắt ngươi về.

Một trảo của hắn xuyên qua hư vô trực tiếp xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuần, cho dù Bạch Tiểu Thuần bóp nát Truyền Tống Phù cũng phải trọng thương, cho dù trốn thoát cũng không sống tốt.

Nhìn thấy sắc mặt dữ tợn của tộc trưởng Bạch gia không giống như đang giả vờ, Bạch Tiểu Thuần có thói quen ổn thỏa, hai mắt hắn lóe sáng, hắn bóp nát một tấm Truyền Tống Phù.

Oanh!

Trong nháy mắt tay phải tộc trưởng Bạch gia đưa tới, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần đã bị lực truyền tống kéo đi nơi khác, tộc trưởng Bạch gia không thể bắt hắn, hắn phát hiện Bạch Tiểu Thuần bỏ chạy liền gào thét dữ tợn.

- Ngươi trốn không thoát!!

Tộc trưởng Bạch gia tức giận dậm chân, hắn bay lên hồn chu sau đó khởi động lá cờ, dựa theo ấn ký lão tổ Thiên Nhân lưu lại đuổi theo Bạch Tiểu Thuần.

Qua thời gian nửa nén hương, trong một khu vực khác, Bạch Tiểu Thuần vừa bỏ chạy vừa khó hiểu, dường như đang suy nghĩ việc vừa rồi.

- Nếu có người khác mai phục sẽ không trơ mắt nhìn ta bỏ chạy... Sẽ xuất động mới đúng, chẳng lẽ thật sự chỉ có một mình tộc trưởng Bạch gia đuổi theo?

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng trên thực tế hắn biểu hêện kinh diễm tại tổ địa Bạch gia, có thể trốn được một trảo của lão tổ Thiên Nhân.

Trong mắt của những người khác, hắn chỉ là một gia hỏa Kết Đan Đại viên mãn mà thôi, cho dù thoát khỏi thần thông của lão tổ Thiên Nhân, theo mọi người phán đoán có thành phần mưu lợi quá lớn, cho dù Truyền Tống Phù hay Sát Hồn Đinh, đều là như thế.

Có thể làm các tu sĩ Nguyên Anh cố kỵ chính là biển lửa mười hai màu, Bạch Tiểu Thuần có thể dựa vào hỏa diễm liều mạng với tu sĩ Nguyên Anh nhưng cũng bị bỏ qua, càng không cần nói tộc trưởng Bạch gia chính là Nguyên Anh trung kỳ, hắn tuyệt đối có nắm chắc đánh chết Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần mơ hồ còn có chút hoảng hốt.

- Còn nữa, dường như tộc trưởng Bạch gia có thể tìm được vị trí chính xác của ta, cũng có thể là trùng hợp.

Bạch Tiểu Thuần đang suy nghĩ, nội tâm rung động, hắn xoay người nhìn ra sau, ánh mắt giật giật, hắn nhìn thấy phương xa có ánh sáng tím xuất hiện, tốc độ của ánh sáng tím cực nhanh, mà người trong ánh sáng tím chính là tộc trưởng Bạch gia.

- Lại đuổi tới... Hơn nữa bộ dạng đã xác định chuẩn vị trí của ta, không lãng phí thời gian tập trung ta đang ở nơi nào...

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần lóe sáng, trái tim hắn đập mạnh, tuy khó tránh có khẩn trương nhưng hắn hiểu rõ, bản thân mình không thể trốn tiếp.

- Nguyên Anh trung kỳ... Tộc trưởng Bạch gia, đây là ngươi bức ta!

Bạch Tiểu Thuần gầm lên giận dữ, hiện tại hắn không có ý định bỏ chạy, lực lượng thân thể bạo phát khắp toàn thân, sau tiếng nổ vang, thân thể hắn nhìn như bình thường nhưng trên thực tế lực lượng Bất Tử Trường Sinh Công tầng thứ ba đã khuếch tán khắp toàn thân.

Hắn giống như một con bạo long, Bạch Tiểu Thuần rống to lao tới gần tộc trưởng Bạch gia, hắn bước lên phía trước một bước, chỉ một bước nhưng tốc độ của hắn cực nhanh, hắn hóa thành tàn ảnh nhanh hơn cả tia chớp phá không bay tới gần tộc trưởng Bạch gia.

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy tốc độ của mình còn chưa đủ...

- Hám Sơn Chàng!

Nội tâm hắn gào thét, hắn vận dụng bí pháp Bất Tử Quyển, tốc độ của hắn cực kỳ kinh người, trong nháy mắt thân thể hắn bành trướng, lúc xuất hiện đã tới trước mặt tộc trưởng Bạch gia, hắn nâng tay ngưng tụ lực lượng toana thân sau đó bóp vào cổ tộc trưởng Bạch gia.

Vận dụng... Toái Hầu Tỏa!!

Nói tất cả dài dòng nhưng trên thực tế đều diễn ra trong nháy mắt, nhanh tới mức khó có người nào dám tin, nhất là tộc trưởng Bạch gia cũng phải rung động, hắn gào lên giận dữ.

- Muốn chết!

Hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết, hào quang màu tím bao phủ quanh người hắn sau đó bành trướng ra chung quanh tạo thành một tầng phòng hộ, tầng phòng hộ này ngưng tụ tu vi bản thân hắn, bên trong ẩn chứa lực lượng và sát khí sắc bén, hắn muốn chém giết Bạch Tiểu Thuần ngay lập tức.

- Nghịch tử, mặc dù tu vi của ngươi vượt qua lão tử dự kiến nhưng đó chỉ là lực lượng thân thể, ta cũng không tin còn vượt qua dự kiến của ta.

Tộc trưởng Bạch gia gầm lên, trong chốc lát khoảng cách giữa hắn và Bạch Tiểu Thuần rất gần nhau.

Nhìn từ xa hai người không khác gì hai ngôi sao băng, trong tích tắc va chạm vào nhau, dưới đất xuất hiện một hố to.

Trong nháy mắt va chạm với nhau, thiên địa nổ vang, hư vô chung quanh nổ tung, tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa quanh quẩn bốn phía, âm thanh kia vượt qua thiên lôi, tiếng nổ đinh tai nhức óc không nói, hư vô chung quanh sụp đổ, từng vết nứt không gian xuất hiện.

Tiếng gào thét thê thảm vang vọng bốn phía, là tiếng tộc trưởng Bạch gia gào thét, hắn phun máu tươi, hồn chu dưới thân bị cuốn lấy, thân thể hắn bay ra sau như diều đứt dây.

Tóc tai tán loạn, sắc mặt biến hóa, đôi mắt hắn như nhìn thấy quỷ, mang theo không dám tin, hắn gào lên không cam lòng.

- Ngươi không phải là Bạch Hạo!!

Trong lúc hai người va chạm nhau, thân thể Bạch Tiểu Thuần run lên, toàn thân tê dại, hắn đã lâu không va chạm như thế này, cũng chính vào lúc này hắn ý thức một việc, lực lượng thân thể của hắn vô cùng cường đại.

Vừa va chạm, chẳng những không làm hắn cảm thấy thống khổ, ngược lại hơi tê dại mà thôi, có cảm giác rất thoải mái, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần sáng ngời.

Hắn không có thời gian nhìn nhận kỹ càng, lúc này hắn xuất kỳ bất ý đánh bay tộc trưởng Bạch gia, đối thủ đã mất đi tiên cơ, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe sáng, hắn mang theo hưng phấn bước về phía trước một bước, hắn nâng tay vỗ túi trữ vật, hắn kéo căng đại cung lấy được từ Chu Nhất Tinh, thừa dịp tộc trưởng Bạch gia mất đi tiên cơ liền bắn ra hơn trăm mũi tên ánh sáng!

Cây cung này không cần mũi tên thực chất, một khi mở cung liền ngưng tụ hồn lực bản thân hình thành hồn tiễn, mặc dù tu vi Bạch Tiểu Thuần không phải hồn lực, mặt nạ cải biến linh lực thành hồn lực cũng giống như nhau.

Sưu sưu sưu sưu!!

Trong chớp mắt trên trăm mũi tên bay ra khỏi tay Bạch Tiểu Thuần, trăm mũi tên muốn xé rách không gian và mang theo khí thế quét ngang mọi thứ, tất cả đều nhắm vào tộc trưởng Bạch gia.

Tốc độ cực nhanh, trong tiếng nổ sinh ra, mũi tên đầu tiên nổ tung trước mặt tộc trưởng Bạch gia, những mũi tên khác lần lượt nổ tung hình thành oanh kích và rung động, sắc mặt tộc trưởng Bạch gia không ngừng biến hóa, hắn hô hấp dồn dập, vào lúc này hắn không kịp nghĩ nhiều, chỉ toàn tâm toàn ý né tránh.

Trong nháy mắt hắn muốn tránh đi, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần sinh ra hàn quang kỳ lạ, Thông Thiên Pháp Nhãn trên mi tâm mở ro, khi mở ra, trong Thông Thiên Pháp Nhãn xuất hiện ánh sáng tím bắn vào người tộc trưởng Bạch gia.

- Ngự!!

Bạch Tiểu Thuần rống to, nội tâm tộc trưởng Bạch gia rung động không nhỏ, trong đầu sinh ra sóng lớn, hắn hoảng sợ phát hiện thân thể của mình hơi dừng lại trong chớp mắt.

Chỉ dừng lại trong chớp mắt cái giá chính là hơn trăm mũi tên vây quanh tộc trưởng Bạch gia, chúng đồng thời nổ tung một lúc.

Bầu trời vặn vẹo, mặt đất run rẩy, không thể nhìn rõ tình cảnh tại trung tâm vụ nổ, chỉ có thể nhìn thấy mơ hồ!

Thậm chí núi cao bên cạnh tộc trưởng Bạch gia cũng bị hơn trăm mũi tên đồng thời nổ tung làm tan vỡ biến mất, đột nhiên có tiếng gào thét vang lên, là tộc trưởng Bạch gia, hắn còn sống!

- Ngươi còn chưa có tư cách giết lão phu!

Trong tiếng gào còn mang theo biệt khuất và tức giận gần như mất đi lý trí, hắn tức giận vì bản thân bị sỉ nhục chưa từng có, hắn tận mắt nhìn thấy ái tử chết ngay trước mặt mình, hắn còn nhớ thời điểm Bạch Hạo chất vấn mình khi mình gặp hắn, tất cả những việc này đều làm hắn tức giận mất đi năng lực suy luận.

Đủ loại cảm xúc tức giận ngưng tụ cùng một chỗ, giọng nói của tộc trưởng Bạch gia quanh quẩn trong thiên địa, lúc này một cái hồn quyển quét qua khu vực hơn trăm mũi tên đồng thời nổ tung, trong mơ hồ còn mang theo khí tức khắc nghiệt.

Hồn quyển lớn chừng trăm trượng, nhìn nó kinh thiên động địa, hoàn toàn do oan hồn cấu thành, đây cũng là một trong các bí thuật của Bạch gia, Vạn Trượng Hồn Quyển!

Tuy nó có tên là vạn trượng nhưng tu vi của tộc trưởng Bạch gia không đủ bạo phát phạm vi vạn trượng, trăm trượng vẫn dư xài.

Nói thì chậm nhưng quá trình thì nhanh, vào lúc hồn quyển trăm trượng xuất hiện cực kỳ đột ngột, trong nháy mắt phá vỡ bầu trời, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK