Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cự Quỷ Vương là cường giả Bán Thần, chẳng lẽ thân thể của hắn có huyền bí gì đó?

Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn không kịp nghĩ nhiều, mắt thấy tộc trưởng Bạch Gia và đám tộc lão thuấn di bay tới, thần thông biến ảo hình thành vô số khói đen như cất giấu vô số lệ quỷ, chúng tới gần, hai mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ thẫm, Vĩnh Dạ Tán trong tay sinh ra hào quang sáng ngời, lúc ngăn cản đám lệ quỷ thừa cơ ném tiểu ô quy bay vào mặt tộc lão Bạch gia.

Bốn tên tộc lão muốn ngăn cản Bạch Tiểu Thuần, hắn đang bấm niệm pháp quyết hình thành một chưởng ấn cực lớn đánh thẳng vào người Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần quát lớn, hai mắt đỏ thẫm, hắn theo bản năng vung Cự Quỷ Vương ngăn cản chưởng ấn đánh tới, trong tiếng nổ thủ ấn tan vỡ, Bạch Tiểu Thuần lui ra sau mấy bước, toàn thân Cự Quỷ Vương run rẩy, hắn muốn mắng chửi nhưng không nói thành lời.

- Không có việc gì?

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy Cự Quỷ Vương hoàn hảo, lập tức kinh hỉ, tộc lão Bạch gia sững sốt một chút, bọn họ lúc trước nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần cầm lão giả thì không đặt trong lòng, vào lúc này phát hiện lão giả không tầm thường, một kích của tộc lão Nguyên Anh đánh trúng, cho dù là Bạch Tiểu Thuần cũng trọng thương, nhưng lão giả có bớt đỏ lại thừa nhận mà không phun ra ngụm máu nào.

Bạch Tiểu Thuần vui mừng, hắn cười to sau đó một tay cầm Vĩnh Dạ Tán, một tay mang theo Cự Quỷ Vương xung phong liều chết, Cự Quỷ Vương trong tay hắn hóa thành tấm thuẫn hình người, trong tiếng nổ, tất cả thần thông đều bị Bạch Tiểu Thuần lấy Cự Quỷ ngăn cản, lúc này người Bạch gia kinh hãi gần chết.

Cự Quỷ Vương cũng không chịu nổi nữa, toàn thân hắn run rẩy, đã muốn nổi giận, sắc mặt không phải tái nhợt mà là tím đen, chỉ trong mấy hô hấp đã có hơn mười thần thông của Nguyên Anh đánh lên người hắn, hắn có cảm giác nhục nhã khi bị người ta mang ra làm tấm thuẫn, làm cho Cự Quỷ Vương bất chấp thân phận chửi ầm lên.

- Bạch Hạo tiểu tạp chủng, ngươi chết không yên lành! Ngươi... Ngươi...

- Ngươi sẽ gặp báo ứng!! Cho dù ta không giết được ngươi, con gái của ta cũng phanh thây xé xác ngươi.

Cự Quỷ Vương tức giận ngập trời, nhưng hắn thân là Bán Thần, lại là Vương gia, hắn làm gì có nhiều lời mắng chửi người như thế, mặc dù hắn tức giận nhưng lúc mở miệng mắng người lại không lời, đây chính là cạn lời.

Bạch Tiểu Thuần đắc ý ho khan, hắn không quan tâm Cự Quỷ Vương chửi ầm lên, hắn suy nghĩ nên tìm cơ hội bảo tiểu ô quy đi phổ cập tri thức mắng người cho Cự Quỷ Vương.

Lúc trong đầu có ý niệm như thế, Bạch Tiểu Thuần đã lao ra khỏi đại môn nhà lao, hắn vung mạnh Cự Quỷ Vương làm tấm thuẫn quét ngang đường đi, lúc nổ mạnh vang lên, Bạch Tiểu Thuần bộc phát khí thế khủng khiếp và uy năng của các pháp bảo luyện linh mười bốn lần, hắn liều chết xông ra khỏi cửa ngục giam khu Đinh.

Người Bạch gia chung quanh tức giận ngập trời, nhưng Bạch Tiểu Thuần quá khó giết, chẳng những da dày thịt béo, hơn nữa có phân thân ngăn cản, pháp bảo toàn thân ghê gớm tới mức bọn họ nhìn mà thèm.

Hơn nữa cây dù quỷ dị kia có thể thu nạp sinh cơ của người khác bổ sung cho Bạch Tiểu Thuần, càng khó diệt sát hơn nữa, hết lần này tới lần khác tốc độ hắn cực nhanh, lực lượng thân thể kinh người, thậm chí còn có thể thuấn di, kể từ đó Bạch Tiểu Thuần một lòng muốn trốn, bọn họ khó có thể diệt sát hắn trong thời gian ngắn.

Còn có lão giả bớt đỏ kia, người Bạch gia nhìn thấy hắn quỷ dị, không biết bị đánh bao nhiêu lần, pháp bảo oanh kích bao nhiêu cái, hoàn toàn không làm lão giả kia phun máu tươi lần nào.

Bạch Tiểu Thuần lao nhanh về phía trước.

Tộc trưởng Bạch Gia và mấy tộc lão khác lập tức nóng nảy, bọn họ ra tay đuổi giết lần nữa, trong khoảng thời gian ngắn tiếng nổ mạnh rung trời, pháp thuật đủ màu sắc đánh tới, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy cũng hãi hùng khiếp vía, hắn sử dụng thân thể Cự Quỷ Vương ngăn cản, Cự Quỷ Vương mắng chửi không dứt.- Bạch Hạo ngươi chết không yên lành!!

- Bạch Hạo ngươi sẽ báo ứng!

Cự Quỷ Vương khóc không ra nước mắt, tóc tai của hắn tán loạn, quần áo tàn phá không có chút uy nghiêm Bán Thần nào cả, mặc dù hắn không phun máu tươi nhưng thân thể của hắn sắp không chịu nổi, nhiều nơi đã sưng phù.

Hắn biết rõ thân thể bản tổn là Bán Thần, vì vậy không nói bất tử bất diệt, người muốn giết hắn cũng không phải dễ dàng, trừ phi Thiên Nhân ra tay, bằng không những người khác cũng chỉ có thể như kiến cắn chết voi, cứ mài từ từ.

Trong lòng của hắn sinh ra lửa giận oán khí, dốc hết nước Minh Hà cũng không thể dập tắt, đây là bi ai hiếm có trên đời, hắn chưa từng gặp qua, cho dù hắn sống nhiều năm, tâm trí chứng cỏi nhưng vẫn có xúc động muốn khóc.

Hắn cảm giác từ khi gặp phải Bạch Hạo, nội tâm ủy khuất càng lớn tới mức không cách nào hình dung, nhất là nghĩ tới dựa theo kế hoạch ban đầu của hắn giống như ve sầu thoát xác, hắn cắn răng chịu đựng mấy ngày trong ma lao, dùng không được bao lâu sẽ vượt qua suy biến kỳ.

Trong quá trình này ba đại gia tộc có tìm tới cũng không có việc gì, trận pháp của con rùa đá có thể giúp hắn đứng ở thế bất bại, hắn có thể khinh miệt nhìn ba đại gia tộc sốt ruột nóng giận tìm hắn, nhìn bọn họ sợ hãi theo thời gian, bản thân hắn từ đầu đến cuối cũng có thể nắm giữ tất cả tiết tấu.

Hắn vô cùng chờ mong, thậm chí trong lòng hắn không đặt Thiên Nhân ba đại gia tộc vào mắt, hắn quá tự tin, hắn không nói chuyện với ai trong thành Cự Quỷ, con gái đang ở Hoàng thành xa xôi nên không thể gặp mặt.

Bởi vì năm tháng quá xa xôi nên không tìm ra chuyện gì thú vị, vì vậy hắn thừa dịp này chơi một trò chơi.

Nhưng trò chơi này không có kết quả như hắn nghĩ...

- Không phải như vậy...

Cự Quỷ Vương càng nghĩ càng cảm thấy đau buồn, hắn hối hận rồi, nghìn tính vạn tính, chuẩn bị tất cả kế hoạch nhưng hết lần này tới lần khác bị quân cờ nhỏ này hủy hoại.

Hắn nhìn thấy thân thể của mình bị vung lên ngăn cản thần thông và pháp bảo, bên tai còn có tiếng nổ, trái tim Cự Quỷ Vương âm trầm như nhúng xuống nước.

- Ta không cam lòng!

Ánh mắt Cự Quỷ Vương xuất hiện tơ máu nhưng hắn không có biện pháp nào, hết lần này tới lần khác hắn âm thâm liên hệ với trận pháp trong rùa đá nhưng không có phản ứng nào, hắn dã tuyệt vọng.

Vào lúc Cự Quỷ Vương bi ai tuyệt vọng, Bạch Tiểu Thuần phun máu tươi, hai phân thân còn lại của hắn bị đánh tan hóa thành hào quang bay trở về cơ thể, mặc dù thân thể hắn rất mạnh nhưng bị tổn thương không nhẹ, cho dù như thế nào cũng bị người Bạch gia vây công tầng tầng đánh giết.

Ngay sau đó hắn mang theo tiểu ô quy và Cự Quỷ Vương bước nhanh ra khỏi nhà lao.

Phía sau hắn có tiếng gào thét, tộc trưởng Bạch Gia và các tộc lão không buông tha đuổi giết, lúc bọn họ không cho phép Bạch Tiểu Thuần rời khỏi nơi đây, hắn phải chết tại nơi này.

- Ta xem ngươi có thể trốn tới khi nào, toàn bộ thành Cự Quỷ đều bị người ba đại gia tộc vây khốn, ngươi lên trời không cửa, xuống đất không đường rồi.

Tộc trưởng Bạch gia quát lớn, sát ý bộc phát dữ dội, nhìn Bạch Tiểu Thuần cách đó không xa, hắn tăng tốc đuổi theo.

Không chút do dự, tộc trưởng Bạch gia đuổi theo, tộc lão Bạch gia cũng truy kích không buông lỏng chút nào.

Trái tim Bạch Tiểu Thuần đập mạnh, khí tức càng ngày càng dồn dập, thương thế trên người hắn không có gì, hiện tại quan trọng nhất là phải rời khỏi nơi đây, bằng không một khi tiểu ô quy khó có thể áp chế trận pháp, Cự Quỷ Vương điều khiển trận pháp, chỉ sợ hắn còn muốn giết mình hơn cả người Bạch gia.

Nhìn Cự Quỷ Vương trong tay, nhìn thấy hắn đang nhắm mắt đang liên hệ với trận pháp trong rùa đá, Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, hắn tát một cái.

- Ta cảnh cáo ngươi, đừng ép ta bại lộ thân phận của ngươi.

Bạch Tiểu Thuần hung dữ lên tiếng.

Những lời này làm Cự Quỷ Vương mở mắt ra nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, không ngừng hít thở ồ ồ nhưng vẫn nhịn xuống, hắn hiểu bản thân đánh không lại nên nhận mệnh.

Sưu sưu sưu, Bạch Tiểu Thuần bay nhanh, dựa vào quen thuộc ma lao, hắn nhanh chóng vượt qua thông đạo lao ra ngoài, đột nhiên sắc mặt tiểu ô quy biến hóa.

- Áp chế không nổi rồi!!

Cùng lúc đó thân thể Cự Quỷ Vương trong tay Bạch Tiểu Thuần rung động, hai mắt sinh ra hàn quang, hắn cảm nhận trận pháp thức tỉnh, toàn bộ rùa đá chấn động, uy nghiêm ngập trời bộc phát, tộc trưởng Bạch gia đuổi theo Bạch Tiểu Thuần rung động.

Cự Quỷ Vương kích động, vào lúc muốn triệu hoán, vào lúc này sắc mặt Bạch Tiểu Thuần hoảng hốt rất nhiều, Cự Quỷ Vương cũng bị Bạch Tiểu Thuần dùng làm thuẫn cũng chóng mặt, vì vậy trực tiếp cầm sáu bảy viên Phát Tình Đan.

Không chút do dự, vào lúc Cự Quỷ Vương vui mừng Bạch Tiểu Thuần liền nhét vào miệng hắn.

- Ngươi...

Cự Quỷ Vương mở to mắt nhưng không thể phản kháng, khi đan dược xâm nhập cơ thể đã hòa tan trong nháy mắt, số lượng Phát Tình Đan quá nhiều, dược lực quá mạnh, chỉ trong chốc lát đã bộc phát, tu vi Cự Quỷ Vương bị suy yếu nên khó có thể áp chế, đầu óc choáng váng, ngay cả triệu hoán trận pháp cũng chậm lại.

Hắn cố tình triệu hoán một lần nhưng lực lượng nóng rực trong cơ thể trực tiếp bao phủ toàn thân, trùng kích đầu óc của hắn, tâm thần hắn bất ổn nhưng hắn điên cuồng áp chế, lại triệu hoán lần nữa làm rùa đá bộc phát uy áp kinh người, đám người tộc trưởng Bạch gia hít khí lạnh, thậm chí cảm nhận được nguy cơ sinh tử.

Đáng tiếc Phát Tình Đan của Bạch Tiểu Thuần quá tổn hại, Cự Quỷ Vương ăn quá nhiều cho nên bộc phát cực mạnh, sắc mặt Cự Quỷ Vương ửng hồng, toàn thân run rẩy, hai mắt đỏ rực, tâm thần bất ổn cho nên triệu hoán cũng ngắt quãng.

Bởi vì chậm chạp cho nên Bạch Tiểu Thuần có thời gian thoát ra khỏi nguy cơ sinh tử, Bạch Tiểu Thuần hét lớn sau đó tốc độ bạo tăng, thậm chí tiềm lực cũng bùng nổ, tốc độ tăng lên gấp đôi, lại trực tiếp xông ra khỏi ma lao.

Trong nháy mắt hắn lao ra ngoài, Cự Quỷ Vương dựa vào ý chí bất khả tư nghị áp chế hạ thể nóng bỏng và điên cuồng, hắn muốn triệu hoán trận pháp trong rùa đá nhưng khí thế rùa đá vừa bộc phát, Bạch Tiểu Thuần đã mang theo Cự Quỷ Vương lao ra khỏi rùa đá, khí thế vừa sinh ra cũng biến mất.

- Không!!!

Cự Quỷ Vương không cam lòng gào rú dữ dội, hy vọng trước mắt nhưng lại rơi vào vực sâu khoogn đáy, hắn bi phẫn gần chết nhưng hắn vừa phát ra âm thanh, Bạch Tiểu Thuần đang tức giận bừng bừng liền vỗ vào đầu Cự Quỷ Vương.- Câm miệng!

- Bạch Hạo, ta muốn giết ngươi, giết ngươi giết ngươi...

Cự Quỷ Vương gào thét.

- Bốp!

Bạch Tiểu Thuần vỗ xuống lần nữa.

- Đừng đánh đầu của ta, ngươi...

- Ba ba ba bốp...

Bạch Tiểu Thuần tức giận không nhỏ, hắn vỗ bảy tám lần, đầu của Cự Quỷ Vương lớn hơn trước một vòng, thậm chí vào lúc xuất thủ, khóe miệng Cự Quỷ Vương đã chảy máu tươi, hắn đắng chát và bi ai đối diện với sự thật trước mặt.

Hắn cảm thấy Bạch Tiểu Thuần liều mạng chạy trốn còn đáng sợ hơn trước rất nhiều, trong tâm thần của hắn, Bạch Tiểu Thuần chính là ma quỷ đáng sợ nhất.

- Để lão gia hỏa này thành thật một chút! Ta cho lão gia hỏa ngươi biết, đừng có ép ta, bởi vì khi ta nổi giận ta rất đáng sợ.

Bạch Tiểu Thuần tức giận, nghĩ tới nguy cơ vừa rồi, nội tâm hắn sợ hãi, hắn bước tới phía trước, Cự Quỷ Vương điều khiển rùa đá, hắn chắc chắn phải chết.

Vừa nghĩ lại mà vẫn sợ, Bạch Tiểu Thuần hung ác trợn mắt nhìn Cự Quỷ Vươngm trong mắt xuất hiện sát cơ, sát cơ lọt vào mắt Cự Quỷ Vương, nội tâm Cự Quỷ Vương chấn động, hắn nếu mình trêu chọc đối phương, Bạch Hạo với tính cách lục thân không nhận, trói cả phụ thân để nhục nhã, thật sự sẽ làm ra chuyện mình hối hận.

- Hắn nhất định sẽ cầu cạnh ta, ta nhịn, đầu tiên không nên chọc hắn.

Tình thế người mạnh mẽ hơn, lúc này Cự Quỷ Vương đành phải nén giận cúi đầu nhận mệnh.

Thời điểm Cự Quỷ Vương cúi đầu, trong rùa đá sau lưng Bạch Tiểu Thuần, đám người tộc trưởng Bạch đã lao vào nước sông ăn mòn để đuổi theo, hiển nhiên Bạch gia có biện pháp chống cự, lúc này toàn lực đuổi theo Bạch Tiểu Thuần.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần rùng mình, hắn không có thời gian quan tâm tới Cự Quỷ Vương, lập tức bay ra khỏi mặt nước, lúc tới gần mặt nước, tiểu ô quy biến sắc quát lớn.

- Lui về phía sau!!

Bạch Tiểu Thuần không chút do dự, hắn lập tức cầm Cự Quỷ Vương ngăn cản trước người, bản thân lui ra sau, trong chớp mắt hắn lui ra sau, phía trên có tiếng nổ lớn hơn cả thiên lôi đánh xuống mặt đất.

Dường như có lực lượng đáng sợ hàng lâm sông bảo vệ thành, nước sông bảo vệ thành gần như tan vỡ, rất nhiều nước sông bay lên cao và tứ tán ra chung quanh, lực lượng to lớn bỏ qua sức cản của nước tấn công Bạch Tiểu Thuần.

Cũng may có Cự Quỷ Vương ngăn cản gần như toàn bộ lực lượng này, trên thân Cự Quỷ Vương, Cự Quỷ Vương run rẩy và phun máu tươi, thậm chí lục phủ ngũ tạng của hắn gần như tan vỡ, trong nháy mắt tóc mất đi một nửa, dường như tinh khí thần bản thân hắn giảm đi hai thành.

Thậm chí tu vi của hắn không còn là Kết Đan, bởi vì thừa nhận một kích vừa rồi đã giảm còn Trúc Cơ... Có thể thấy một kích vừa rồi không phải thần thông của Nguyên Anh, mà là Thiên Nhân oanh kích!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK