Ngoài thành Cự Quỷ, hai vạn tu sĩ khí thế ngập trời, từng người bộc phát sát ý khủng bố, Bạch Tiểu Thuần bay đầu tiên, thần sắc kiêu căng, nội tâm đắc ý cùng kích động nhưng cũng làm hắn hoảng hốt, dường như đang quay về lúc làm Vạn Phu Trưởng trong Trường thành, ra lệnh một tiếng, tu sĩ dưới trướng đều hành động.
- Bạch lão đệ, lão ca ta phục ngươi!
Trần Hải bay bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, hắn giơ ngón tay cái lên cảm khái.
- Bạch lão đệ là long trong loài người, lão ca ta mấy năm nay nhìn thấy quá nhiều người vừa cầm quyền căn bản không khống chế được, Bạch lão đệ lại có khí thế như vậy, quả không đơn giản, điều này nói rõ Bạch lão đệ là kỳ lân thiên kiêu của thành Cự Quỷ chúng ta!
- Đối diện hai vạn Hồn Tu, Bạch lão đệ bất động như núi, như định hải thần châm, loại định lực này ngay cả hoàng tử cũng không được.
Trần Hải vô cùng tôn kính, thịt mỡ trên mặt run run theo lời hắn nói, tuy là nịnh nọt nói như vậy nhưng người ta lại có cảm giác chắc như đinh đóng cột.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần vô cùng hưởng thụ, sau khi nghe Trần Hải nói thế càng thoải mái, cảm thấy Trần Hải này rất có ánh mắt, thế là hắn tươi cười rất tươi, Bạch Tiểu Thuần cũng thuận thế đáp vài câu, một người có tâm nịnh nọt, một người khéo đưa đẩy, hai người tự nhiên trò chuyện rất vui.
Tuy trong lòng Bạch Tiểu Thuần đang suy nghĩ nên xét nhà như thế nào, rất hiển nhiên Cự Quỷ Vương không có trực tiếp hạ lệnh, nếu mình nói không tốt là xét nhà, nói như vậy tướng ăn quá khó coi.
- Không cưỡng ép xét nhà, ta cũng có biện pháp đào sâu ba thước đến báo thù!
Bạch Tiểu Thuần có ý định, nhìn túi trữ vật sau đó nghĩ tới tiểu ô quy.
Rất nhanh, đám người đã đến trong Thái gia, sở dĩ chọn chọn Thái gia đầu tiên, không có nguyên nhân khác, bởi vì Thái gia gần nhất mà thôi.
Vừa tới nơi này, toàn bộ Thái gia vô cùng khẩn trương, sầu vân thảm vụ, trong đó tất cả tộc nhân đều run rẩy, cả tộc trưởng Thái gia cũng hoảng hốt, các tộc lão đứng ngoài cửa cung kính nghênh đón.
Mấy ngày này áp lực của bọn họ rất to lớn không cách nào hình dung, mỗi ngày đều lo lắng hãi hùng, lão tổ đã chết, bọn họ tùy thời sẽ gặp tai họa ngập đầu, cả gia tộc sắp sụp đổ.
Sau khi nhận được tin tức, biết được Bạch Tiểu Thuần tự mình dẫn người tới, tâm thần người Thái gia rung động, tộc trưởng Thái gia và mấy tộc lão mặc dù cũng run rẩy nhưng nội tâm trấn định một ít.
Dù sao Cự Quỷ Vương thật muốn diệt bọn họ cũng không chờ tới bây giờ.
Vào lúcđaám người Thái gia nghênh đón, Bạch Tiểu Thuần và Trần Hải mang theo hai vạn Hồn Tu như mây đen bay tới, vào lúc tới gần, Trần Hải quát lớn.
- Phong tỏa tứ phương, không có lệnh của Bạch tổng quản không cho kẻ nào ra vào.
Hắn vừa lên tiếng, hai vạn Hồn Tu tản ra trực tiếp vòng quanh Thái gia, triệt để phong tỏa, cảnh này làm đám người Thái gia hít khí lạnh, sắc mặt đám tộc trưởng không ngừng biến hóa, bọn họ chỉ nhịn xuống ôm quyền cúi đầu với Bạch Tiểu Thuần.
- Bái kiến Bạch tổng quản, Trần Thiên Hầu.
Cả đám người Thái gia bái kiến.
Bạch Tiểu Thuần không để ý đến Thái gia, hắn quay đầu nhìn sang Trần Hải.
- Trần Thiên Hầu, Bạch mỗ tới đây cũng không phải diệt môn, ngươi đừng hù dọa tộc trưởng Thái gia.
- Bạch tổng quản nói phải, ti chức có quân lệnh trên người!
Trần Hải nói.
Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, hắn làm bộ dạng bất đắc dĩ với tộc trưởng Thái gia.
- Không sao, Trần Thiên Hầu cũng có quân lệnh, chúng ta hiểu, Bạch tổng quản, có chuyện gì chúng ta đi vào nói.
Tộc trưởng Thái gia há không nhìn ra Bạch Tiểu Thuần và Trần Hải kẻ xướng người họa, có thể nhìn ra cũng vô dụng, nội tâm đắng chát, mặt ngoài còn lĩnh tình Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần không lập tức bước vào Thái gia, hắn ho một tiếng, sau khi tiếng ho khan vang lên, sắc mặt Trần Hải càng nghiêm trọng, càng gầm lên một tiếng.
- Tất cả tướng lĩnh Nguyên Anh bảo hộ Bạch tổng quản!
Hắn vừa nói ra, trong hai vạn Hồn Tu có mấy chục thân ảnh bay ra ngoài, toàn bộ đứng sau lưng Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần không vui, dường như muốn nói gì đó nhưng lại thở dài, lúc này cười khổ với tộc trưởng Thái gia.
- Không có cách, không phải Bạch mỗ không tin được người Thái gia, đó là vì vương gia xem an nguy của Bạch mỗ quá nặng.
- Đúng đúng đúng, Bạch tổng quản cực kỳ trọng yếu với thành Cự Quỷ, tuyệt không thể xảy ra đường rẽ gì, Thái mỗ hiểu...
Tộc trưởng Thái gia phát khổ, cúi đầu nói ra.
- Đi thôi, chúng ta đi vào nói.
Bạch Tiểu Thuần hất tay áo lên, đáy lòng sục sôi, hưởng thụ cảm giác quyền cao chức trọng đi vào Thái gia, những Hồn Tu Nguyên Anh đi theo, thị vệ bước vào Thái gia liền đứng ngoài canh giữ, chỉ cần Thái gia có chút tâm làm loạn, bọn họ lập tức xuất thủ và bảo hộ Bạch Tiểu Thuần.
Loại khí thế này làm người Thái gia lạnh lẽo, trong lòng rung động.
Tộc trưởng Thái gia biệt khuất nhưng bất đắc dĩ, hắn đi nhanh mấy bước, dẫn đám tộc lão đi theo bên cạnh Bạch Tiểu Thuần tiến vào chủ điện Thái gia.
- Thái tộc trưởng, lần này Bạch mỗ đến không quan hệ tới công sự, thật sự nghe nói nội tình ngàn năm của Thái gia cho nên đến tham quan một chút.
Đến chủ điện, Bạch Tiểu Thuần ngồi xuống chủ vị và cười nói.
- Ta hiểu, Bạch tổng quản chờ một lát.
Tộc trưởng Thái gia thở sâu, hắn cố nặn ra nụ cười, lập tức quay đầu bàn giao người khác, lúc này tộc nhân mang một cái hồn bình vào trong chủ điện.
Hồn bình không lớn, nó chỉ như bình hoa bình thường, ánh mắt đảo qua, tất cả mọi người có thể nhìn ra hồn bình này không tầm thường, hiển nhiên phẩm chất cực cao, nhất là trên đó có một đạo kim văn, càng nói rõ hồn bình đã luyện linh mười một lần.
- Bạch tổng quản, hồn bình này là trọng bảo Thái gia tam, xin Bạch tổng quản thưởng thức đánh giá một hai.
Sau khi tộc trưởng Thái gia nhận lấy, cung kính đặt trước mặt Bạch Tiểu Thuần.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần như thường, cầm lấy hồn bình đánh giá vài lần, sau đó thần thức đảo qua, chẳng những nhìn ra hồn bình này không tầm thường, trong đó chứa hơn trăm triệu oan hồn, hiển nhiên là một bút đại lễ, nội tâm của hắn chấn động, có thể nghĩ gia nghiệp Thái gia lớn cỡ nào, vừa ra tay là một trăm triệu oan hồn.
Đột nhiên sắc mặt hắn trầm xuống, tu vi bộc phát, tay phải bóp nát hồn bình luyện linh mười một lần, sau khi hồn bình vỡ vụn, trăm triệu oan hồn bên trong bạo phát bay tán loạn. Thần sắc đám người đại biến, cũng may nơi đây đều là Nguyên cho nên lập tức xuất thủ trấn áp oan hồn.
- Thái tộc trưởng, mặc dù Bạch mỗ không tính là Luyện Khí đại sư gì, ta tu hành nhiều năm như vậy, ngươi thật sự cho rằng ta không biết hàng? Cầm một cái hồn binh ra gạt người?
Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Thái tộc trưởng.