Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Phương pháp hẳn là không sai, chỉ là cách điều phối chắc có chút vấn đề mà thôi. . . Mặc kệ, cứ từ từ thử, dù sao có nổ lô, quân chủ cũng hài lòng." Bạch Tiểu Thuần cảm thán, Trường Thành này quả thực là một nơi tốt.

Tha hồ luyện dược cũng không lo bị trách phạt, thậm chí dù có nổ lô cònđược khen ngợi, quả là một nơi hiếm thấy.

Gương mặt Bạch Tiểu Thuần dần trở nên nghiêm túc, mỗi lò hắn sẽ phối đan dược theo cách khác nhau, để thí nghiệm tìm ra công thức đúng nhất trong thời gian nhanh nhất có thể.

Tốc độ của hắn cực nhanh, không ngừng lấy dược thảo ra, bỏ vào trong lò đan, rồi khống chế địa hỏa, địa hỏa của các lò đan cái thì to, cái thì nhỏ, hoàn toàn khác biệt.

Bạch Lân đã yêu cầu muốn có uy lực lớn hơn, nên có mấy lô hắn cố ý bỏ thêm vào không ít Hư Không Hoa, nhưng không dám bỏ nhiều quá, vì dù sao hắn cũng ở đây, nếu lò bị nổ, hắn vẫn sẽ là người đầu tiên bị ảnh hưởng.

Hắn không ngừng chạy tới chạy lui, coi lò này, canh lò kia, bỏ dược thảo, khiến hai mươi lò đan đều đỏ lên, mùi thuốc bắt đầu bay ra.

Hắn chăm chú bỏ hết tâm trí vào việc luyện dược, bốn thanh niên thủ hộ thì đứng từ xa kinh hãi và đầy căng thẳng nhìn vào, thấy Bạch Tiểu Thuần đậy nắp các lò lại, sau đó bắt đầu phong ấn, cả bốn người đều hết hồn.

"Chết rồi, Bạch đại sư lại bắt đầu phong ấn lò đan rồi!"

"Trời, lần trước lò đan nổ tung, cũng là bởi vì bị phong ấn, làm khí bị nén trong đó không thoát ra được, bị dồn ép, khiến lò đan không chịu nổ mới vỡ. . ."

"Làm sao bây giờ??" Bốn người kinh hãi nhìn nhau, sau đó thi nhau lôi ra cả đống pháp bảo phòng hộ, bảo vệ khắp xung quanh, chân thì không ngừng lùi ra xa, đầy cảnh giác nhìn hai mươi lò đan.

"Lần này nhất định sẽ có lò đan nổ nữa, không biết sẽ nổ mấy cái. . . chỉ cần một lò thành công là đủ rồi!" Bạch Tiểu Thuần nhìn không chớp mắt, tiếp tục điều chỉnh địa hỏa.

Tám canh giờ nhanh chóng trôi qua, hai mươi lò đan càng lúc càng đỏ, bắt đầu tỏa ra những chấn động mạnh mẽ, nhiệt độ cực cao khiến mặt đất bị nung khô vàng.

"Lần trước chỉ có bốn canh giờ, uy lực đã là rất lớn, hôm nay. . . Hôm nay. . ."

"Hôm nay đã tám canh giờ rồi! !"

Bất chợt, bốn lò trong số hai mươi lò đan bắt đầu rít lên, xuất hiện vết nứt!

"Sắp nổ! !" Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hét váng lên, vội vàng lùi nhanh, tay đánh pháp quyết, đánh ra từng đạo phù văn, hóa thành bức màn phòng hộ, đồng thời lấy ra không ít pháp bảo, những màn sáng phòng hộ chồng chất lên nhau.

Bốn thanh niên hộ vệ hoàn toàn biến sắc, đã có thêm bảy lò đan nữa bắt đầu bị nứt, có dấu hiệu muốn nổ, mặt đất bên dưới như bị lõm cả xuống, hư không bắt đầu vặn vẹo!

"Mười. . . Mười một cái! !"

"Lần trước chỉ có hai cái nổ, đã thiếu chút nữa hút cả hồn chúng ta ra ngoài, bây giờ tới mười một cái! !" Bốn người hít sâu, không chút do dự nhanh chân bỏ chạy, tốc độ cực nhanh, chạy ra khỏi viện.

Bạch Tiểu Thuần còn sợ hơn, muốn rớt cả tròng mắt.

"Sao lại tới mười một cái!" Bạch Tiểu Thuần sợ hãi lùi nhanh, đã lại có thêm hai lò đan nữa nghiến lên ken két, bắt đầu nứt ra!

"Mười ba cái!" Bạch Tiểu Thuần càng thêm lo lắng. Một luồng khí tức hủy diệt từ mười ba cái lò đan tỏa ra, những lò đan rung lên, như không còn chịu đựng nổi nữa.

Nhưng một tràng cười sảng khoái đã vang lên, Bạch Lân không biết từ đâu đã vèo một cái xuất hiện, vẻ mặt vô cùng phấn khởi, ánh mắt mừng hớn hở, nhìn mười ba lò đan như đang nhìn mười ba món Chí Bảo, tay phải hất mạnh.

Trong nháy mắt, mười ba mặt trời nhỏ bị Bạch Lân kéo tới gần, nhoáng một cái, cùng với hắn bay vèo ra ngoài Trường Thành.

Nháy mắt đã đến Trường Thành, mới vừa xuất hiện, tu sĩ ngũ đại quân đoàn trên Trường Thành vừa nhìn thấy Bạch Lân và những lò đan đỏ hừng hực thì đều kinh hoàng, ngay lập tức nhớ tới một màn kinh hoàng hôm trước.

Bạch Lân hét lớn một tiếng, ném tất mười ba cái lò đan ra ngoài chiến trường.

Cuộc chiến tranh này, Man Hoang đã có kế hoạch rõ ràng, đến thời điểm hiện giờ, các bộ lạc thổ dân với quy mô rõ ràng đã bắt đầu xuấ thiện trên chiến trường.

Dùsố lượng bộ lạc không nhiều lắm, nhưng mức độ quấy rối và công kích hoàn toàn hơn hẳn trước đây, những bộ lạc này số lượng chỉ chừng hơn một vạn, nhưng trong đó có những thổ dân cao tới hơn mười trượng, xung quanh họ là hồn hải vô tận.

Trong những hồn hải đó, hồn đặc thù rất nhiều, những đợt hồn hải không ngừng điên cuồng đập vào tường thành, làm nó rung rinh dữ dội!

Trên Trường Thành, Pháp Khí vận chuyển, từng luồng cột sáng ào ạt bắn ra ngoài, cả chiến trường vang dậy tiếng chém giết, đúng lúc này, mười ba mặt trời nhỏ của Bạch Tiểu Thuần được ném xuống.

Mười ba lò đan, mỗi cái chỉ to chừng một trượng, đối với chiến trường khổng lồ thì chẳng là cái gì, nhưng màu sắc và khí tức cuồng bạo của chúng làm cho ngay khi chúng xuất hiện, cả tu sĩ ngũ đại quân đoàn lẫn thổ dân Man Hoang đều cùng phải chú mắt tới.

Thấy mớ lò đan ào ào bay xuống, một số thổ dân biến sắc, họ đã nhìn thấy đợt nổ lò đan lần trước, những cái lò kia được gọi là pháp bảo diệt hồn mới được phát minh của Trường Thành, ai nấy đều sợ hãi.

Man Hoang chưa tìm ra cách để phá giải chuyện nổ lò này, và họ càng không dám tới gần chúng, chỉ đành trơ mắt nhìn những lò đan rơi xuống đất, tạo nên tiếng nổ kinh thiên.

Mặt đất rung lên, những mảnh vỡ lẫn trong biển lửa điên cuồng bắn tung tóe đi khắp nơi, phối hợp với sóng trùng kích, khiến cả chiến trường dập dờn như mặt biển, không ngừng rung chuyển.

Dược lực Tụ Hồn đan chồng chéo lên nhau, bao phủ phạm vi vạn trượng, tất cả oan hồn trong khu vực này đều không thoát được, chỉ trong chớp mắt đã bị hấp lực và sóng khí trùng kích làm cho toái diệt!

Tốc độ tàn sát cực nhanh, như có một đôi bàn tay vô hình cực to đang không ngừng quét, vạch qua chiến trường!

Khu vực vạn trượng đã trở thành trống trơn. . .

Tất cả thổ dân đều ngây dại, cùng lúc đó, trong một cánh đồng hoang vu cách Trường Thành một khoảng, trong một khu vực được trận pháp bao phủ, có những cái lều vải đã hư hại, ở giữa chúng là một tế đàn màu đen lơ lửng giữa không trung, trên tế đàn, có một lão giả đang ngồi, lão đang mở mắt, ánh mắt đầy phẫn nộ và khó tin.

Trước mặt lão có một màn nước, trên màn nước hiện ra hình ảnh khu vực vừa bị quét sạch bên ngoài Trường Thành!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK