Nhị hoàng tử trong đám người, bên tai cũng có người truyền âm, thần sắc hắn bình tĩnh, không có cự tuyệt, nội tâm càng cười lạnh, bây giờ trong Man Hoang, Khôi Hoàng thế yếu, Đại thiên sư mang thiên tử hiệu lệnh chư hầu, bốn đại Thiên Vưong không liều mạng giữ gìn Khôi Hoàng, bọn họ chỉ chú ý lợi ích và củng cố thế lực của mình mà thôi.
Như tám đại bí cảnh vốn thuộc về Hoàng tộc này, Đại thiên sư chỉ nói một câu đã tách ra khỏi Hoàng tộc, biến thành thứ người người có thể cướp đoạt, mà hắn thân là người Hoàng tộc, hắn đều có hận ý với Đại thiên sư hay bốn đại Thiên Vưong, trước mắt bốn đại Thiên Vưong nội loạn, hắn tự nhiên vui lòng, lúc nhìn sang Trần Mạn Dao bên cạnh mới có ánh mắt phức tạp.
Trần Mạn Dao đứng bên người Nhị hoàng tử, thần sắc đạm mạc giống như không có hứng thú với những tính toán kia, lần nàng phụng lệnh tới đây thu hồi Quỷ Vưong Quả, ai cướp đoạt đều là kẻ địch của nàng.
Thời gian nửa nén hưong trôi qua nhanh chóng, Bạch Tiểu Thuần đang hái hung khiếp vía, hắn đã rất xác định, có một ít người động sát cơ với mình.
- Cũng may không phải toàn bộ, chỉ là một bộ phận mà thôi... Huống hồ ta chết đi, Cự Quỷ Vưong cũng phải chết, Cự Quỷ Vưong sẽ không để ta chết...
Bạch Tiểu Thuần cau mày, đúng lúc này thời gian nửa nén hưong qua đi, tiếng nổ lớn quanh quẩn, sưong mù không bay ra khỏi miệng Luyện Hồn Hồ nữa, chỉ còn lại một lối đi tối tăm xuất hiện.
Nam tử trung niên chủ trì Luyện Hồn Hồ lên tiếng.
- Còn không đi vào?
Âm thanh truyền ra, đám người Công Tôn Dịch cùng Chu Hoành đồng loạt bay vào trong thông đạo, những người khác cũng bay vào, Bạch Tiểu Thuần thở dài bay theo.
- Sau khi tiến vào trước tê liệt bọn chúng, không cho bọn chúng cơ hội liên thủ, như vậy liền an toàn chút.
Bạch Tiểu Thuần cắn răng, hắn gia tăng tốc độ bay vào miệng Luyện Hồn Hồ, lúc tiến vào thông đạo liền bay lên phía trước.
Miệng thông đạo Luyện Hồn Hồ nhìn như rất dài nhưng trên thực tế sau khi đi vào thông đạo đã biến mất, trong chớp mắt, đám người kia và Bạch Tiểu Thuần đều xuất hiện trong Luyện Hồn Hồ!
Đây là thế giới độc lập bầu trời tối tăm mờ mịt, đại địa màu tím, bốn phía có sương mù màu đen bao phủ các nơi, trong sương mù kia dường như ẩn giấu vô số lệ quỷ, từng con du tẩu trong sương mù, ánh mắt âm lãnh, đám người đã xuất hiện bên trong Luyện Hồn Hồ.
Cảm giác đè nén từ sương mù bao phủ chung quanh, thậm chí có một ít lệ quỷ trong sương mù làm bọn họ cảm thấy nguy hiểm.
Xuyên thấu qua sương mù có thể nhìn thấy tưng dãy núi trên mặt đất, nơi xa xôi, tại khu vực dãy núi hội tụ là một bồn địa lớn lõm xuống.
Trên bồn địa có vô số sương mù ngưng tụ, chúng vờn quanh một thứ giống như đúc Quỷ Vương Vụ Hoa bên ngoài.
Còn chưa mở ra triệt để, cần một ít thời gian mới mở hoàn toàn.
Vào lúc đám người nhìn Quỷ Vương Vụ Hoa tại bồn địa, Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng nhìn chung quanh, lại nhìn Quỷ Vương Vụ Hoa kia, hắn muốn thận trọng lui ra sau nhưng đột nhiên trên người hắn lại xuất hiện hào quang màu trắng cực kỳ đột ngột.
Tia sáng này căn bản không cách nào che đậy, trực tiếp bay lên người Bạch Tiểu Thuần, xuyên thấu quần áo khiến làm cho hắn biến thành dễ thấy trong nơi âm u này.
Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn không biết xảy ra tình huống gì, đám người chung quanh vừa tới nơi đây đều nhìn Quỷ Vương Hoa, về phần Bạch Tiểu Thuần, tuy bọn họ có sát cơ nhưng lại không phải tất cả mọi người nhất định sẽ sớm ra tay giết hắn, có không ít thiên kiêu tính cách cao ngạo, chỉ cần Bạch Tiểu Thuần không tranh đoạt với bọn họ, bọn họ cũng không ra tay.Còn không đợi đám người tản ra, hào quang trên người Bạch Tiểu Thuần thu hút người khác nhìn sang, trong nháy mắt hơn trăm ánh mắt nhìn mình, tâm thần Bạch Tiểu Thuần không yên.
Hơn trăm người này đều là tu sĩ Nguyên Anh, trong đó yếu nhất đều là Nguyên Anh trung kỳ, ánh mắt của bọn họ hình thành uy áp, để Bạch Tiểu Thuần giật mình lên tiếng.
- Mọi người đừng xúc động... Ta... Bạch Hạo ta đại biểu Cự Quỷ Vương, từ bỏ quyền lợi tranh đoạt Quỷ Vương Quả lần này, các ngươi yên tâm, ta sẽ không cướp đoạt.
Bạch Tiểu Thuần cố gắng làm ra vẻ mặt chân thành một ít, sau đó nói với đám người chung quanh.
Lời này làm mọi người chung quanh giật mình, từng ánh mắt bắt đầu biến hóa khi nhìn Bạch Tiểu Thuần, còn không chờ bọn họ mở miệng, đột nhiên quang mang trên người Bạch Tiểu Thuần mạnh hơn trước, thậm chí che thân thể hắn lại, ánh mắt mọi người ngưng trọng.
- Bạch Hạo, ngươi muốn làm gì?
Bạch Tiểu Thuần khóc không ra nước mắt, hắn quá vội vàng khi nhìn đám người chung quanh, sắc mặt biến hóa, hắn đã tìm ra thủ phạm đặt cấm chế lên người hắn, hào quang trong người hắn tới từ cấm chế Cự Quỷ Vương!
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động, thầm hô không ổn, hào quang màu trắng trên người chỉ có một tia kết nối với hắn, tuyệt đại đa số lại thoát ly thân thể của hắn bay về phía bồn địa cách đó không xa!
Sự việc diễn ra đột ngột, sắc mặt đám người chung quanh thay đổi, tốc độ hào quang cực nhanh, trong nháy mắt đã tới bồn địa, ngay sau đó tiếng nổ sinh ra, nó lập tức bao phủ Quỷ Vương Vụ Hoa vào bên trong.
Cùng lúc đó hào quang xuất hiện vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy sinh ra hấp lực cực lớn, nó đang gia tốc Quỷ Vương Vụ Hoa nở rộ!
Có thể tưởng tượng, hào quang và hấp lực có tác dụng hút trái cây khi Quỷ Vương Hoa nở rộ và mang đi...
Sắc mặt đám người biến hóa và ngây dại, Bạch Tiểu Thuần trố mắt nhìn, thân thể của hắn run rẩy, nội tâm của hắn rung động, rốt cuộc hắn hiểu vì sao Cự Quỷ Vương bảo mình tới đây lại tự tin như vậy.
- Cự Quỷ Vương khốn kiếp!!! Căn bản cũng không có giúp đỡ, ngươi ngươi ngươi...
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt, lúc này hắn đã hiểu là mình bị Cự Quỷ Vương gài bẫy, sở dĩ Cự Quỷ Vương nói chỉ cần hắn tới nơi này liền không có vấn đề, đó là bởi vì nhờ vào cấm chế của Cự Quỷ Vương.
Cấm chế này mới là đòn sát thủ của Cự Quỷ Vương, hắn dựa vào cấm chế thu hoạch Quỷ Vương Quả!
Bạch Tiểu Thuần kêu to không tốt, lúc hào quang bay ra ngoài, tu vi của mình phát tiết ra ngoài, qua một lát đã rút đi phân nửa, nội tâm hắn cả kinh, hắn lập tức rút lui ra sau, da đầu hắn sắp nổ tung, cảm giác nguy cơ sinh tử rất mạnh, hắn hiểu phiền toái của mình tới rồi.
- Cự Quỷ Vương đáng chết!!
Bạch Tiểu Thuần tức giận hổn hển, lúc hắn muốn bỏ chạy, đám người chung quanh hít sâu một hơi, ánh mắt từng người mang theo lửa giận.
Nhất là trong đám người có kẻ la thất thanh, đám người khác càng tức giận hơn trước.
- Đây là Hư Không Nguyên Thần cấm... Chỉ cần cấm chú không chết, trừ phi phá cấm là Bán Thần, nếu không sẽ chẳng có ai mở ra.
Ngay cả đám người Công Tôn Dịch và Chu Hoành cũng tức giận, mặc dù bọn họ không nhận ra cấm chế này, nhưng có thể nhìn ra cấm chế này không phải Nguyên Anh có thể mở ra, chỉ có một biện pháp mở ra, đó chính là giết cấm chú, mà cấm chú chính là Bạch Hạo!
Nhất là trên người Bạch Tiểu Thuần còn một tia hào quang đang hô ứng với cấm chế, sát ý của đám người bộc phát hoàn toàn.
- Bạch Hạo ngươi muốn chết!!
- Đáng chết, vừa rồi ngươi nói từ bỏ, đảo mắt lại nhu vậy, nhận lấy cái chết!
- Giết hắn, chỉ có giết hắn cấm chế sẽ biến mat, bằng không chúng ta sẽ thất bại.
Trong tiếng quát tức giận ngập trời, Bạch Tiểu Thuần biến thành mục tiêu công kích, đám người bộc phát tu vi bao phủ Bạch Tiểu Thuần.
- Ta oan uổng a, các ngươi nghe ta giải thích...
Bạch Tiểu Thuần bị dọa không còn chút máu, nội tâm bi phẫn, hắn vừa lên tiếng thì chung quanh có bốn bóng người tới gần, trong bốn người có đại hán khôi ngô Triệu Đông Sơn.
- Đạo hữu nghe ta giải thích...
Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng hô to, trên mặt Triệu Đông Sơn mang theo lửa giận tấn công Bạch Tiểu Thuần.
- Giết!
Trong nháy mắt hét to, Triệu Đông Sơn cùng ba người sau lưng tiến thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt xuất thủ có pháp thuật ba động xuất hiện.
- Cự Quỷ Vương là vương bát đản!
Bạch Tiểu Thuần gào to đầy đau đớn, đang lúc muốn lui lại, phía sau hắn có bảy tám thân ảnh mang theo sát cơ bay tới, nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động rất mạnh, hô hấp trì trệ, hắn biết mình không thể dừng lại, một khi dừng lại sẽ bị nhiều người vây công hơn, hắn không chút do dự vận dụng Hám Sơn Chàng.
Tốc độ nhanh chóng, chỉ trong nháy mắt tới gần Triệu Đông Sơn, Triệu Đông Sơn cười dữ tợn, trong tay cầm Lang Nha bổng đập thẳng vào người Bạch Tiểu Thuần.
Tiếng nổ vang lên, trong nháy mắt tiếng nổ truyền khắp bốn phương, thiên kiêu Man Hoang chung quanh Bạch Tiểu Thuần biến sắc, nhất là những người ở tương đối gần khiếp sợ không nhỏ.
Chỉ thấy tiếng nổ vừa vang lên, Triệu Đông Sơn có huyết mạch thổ dân phun máu tươi, thân thể bay ra xa như diều đứt dây, hắn không ngừng lùi lại, Bạch Tiểu Thuần vốn nên bị hắn ngăn cản lại xông ra ngoài, hắn không dừng lại, lập tức gia tốc bay đi xa.
- Điều này sao có thể?
- Triệu Đông Sơn có lực lượng nhục thân số một số hai trong chúng ta, gần với bạo nữ Hứa San kia, không ngờ hắn bị đụng bay.
- Bạch Hạo này... Lực lượng nhục thân của hắn quá cường đại.
Đám người chung quanh sợ hãi và truy kích, lần lượt từng bóng người bay theo Bạch Tiểu Thuần, vào lúc này Bạch Tiểu Thuần đang hãi hùng khiếp vía.
- Cự Quỷ Vương thật quá phận, ta không phải chỉ vỗ đầu ngươi vài cái sao, ta không phải lấy ngươi làm tấm chấn thôi sao, ta đã cứu ngươi thế mà ngươi lừa ta! Ta mà chết thì ngươi cũng không xong!
Bạch Tiểu Thuần ủy khuất, nhất là sau khi phát hiện cấm chế trên người không biến mất, nó vẫn tồn tại như cũ, hắn hiểu, cho dù với thủ đoạn của Cự Quỷ Vương, hắn đã sớm có chuẩn bị, cấm chế có uy lực này, một khi mình chết cũng không làm Cự Quỷ Vương tử vong nhưng nhất định sẽ trọng thương.
Việc này rất rõ ràng, Cự Quỷ Vương đang ép mình và đánh cược... Cược chính mình có thể kiên trì được, kiên trì đến thời điểm nở hoa kết trái, hiện tại Bạch Tiểu Thuần càng nhớ tới đan dược, Cự Quỷ Vương đưa cho mình thanh trường thương và chín viên đan dược.
- Cự Quỷ Vương cho ta chín viên đan dược, hắn nói một người cả đời chỉ ăn được chín viên... Thanh trường thương là pháp bảo mạnh nhất mà ta có thể sử dụng được.
Lúc Bạch Tiểu Thuần gặp nguy cơ, trong thành Cự Quỷ, trong vương điện, sắc măt Cự Quỷ Vương âm trầm bất định nhìn về hướng Luyện Hồn Hồ, trong lòng của hắn vô cùng khẩn trương.
Quỷ Vương Quả quá trọng yếu với hắn, đúng như Bạch Tiểu Thuần đoán trước, cả đời người chỉ có thể ăn chín viên đan dược kia mà thôi, thanh trường thương luyện linh mười sáu lần cũng là pháp bảo duy nhất Bạch Tiểu Thuần có thể sử dụng, tất cả đều là kế hoạch của hắn, từ sau khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện ngoài ý muốn, từ sau khi hắn khôi phục tu vi thì Cự Quỷ Vương đã có chuẩn bị.
Hắn muốn đi đánh cược một lần, cược bản sự đào mệnh của Bạch Tiểu Thuần... Điểm này, Cự Quỷ Vương vẫn có nắm chắc, nhất là nghĩ tới cảnh Bạch Tiểu Thuần mang theo chính mình thoát ra khỏi tay ba Thiên Nhân và rất nhiều Nguyên Anh, nội tâm của hắn an ổn một ít.
- Bản lĩnh đào mệnh của Bạch Hạo là mạnh nhất ta từng thấy qua.. Hi vọng hắn có thể kiên trì tới lúc đó... Bạch Hạo, chỉ cần ngươi giúp bản vương đoạt Quỷ Vương Quả, như vậy sau này bản vương sẽ đối đãi ngươi như thân nhi tử, quyết không để ngươi chịu ủy khuất.
Cự Quỷ Vương thì thào.
Lúc này trong Luyện Hồn Hồ có tiếng nổ vang bao phủ tám phương, sương mù chung quanh quay cuồng, trong đó ánh mắt của từng con lệ quỷ đầy tham lam, dường như khí huyết của đám thiên kiêu là đại bổ với đám lệ quỷ.
Bạch Tiểu Thuần ủy khuất, hắn lập tức phá vòng vây, muốn xung phong liều chết đi ra ngoài, tu vi trong cơ thể bị cấm chế hút đi, đám thiên kiêu vô cùng đông đảo, lúc này có bảy tám người bay tới muốn chém giết Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần nheo mắt, một người trong đó chính là Nguyên Anh Đại viên mãn Chu Hoành!
Trong mắt Chu Hoành mang theo sát cơ, dùng tư thái bao quát con sâu cái kiến nhìn hắn, Bạch Tiểu Thuần tức giận đội mắt đỏ rực, thân ảnh như nộ long bay thẳng về phía trước.
Hắn bộc phát khí thế kinh thiên động địa, mọi người chỉ bị đụng trúng là bay ra phía sau, khí huyết quay cuồng, Bạch Tiểu Thuần mạnh như thế, sắc mặt Chu Hoành biến hóa, mấy thiên kiêu khác cũng kinh hãi, tốc độ Bạch Tiểu Thuần quá nhanh, bọn họ phán đoán sai lầm cho nên không thể ngăn cản.
Khí thế Bạch Tiểu Thuần càng mạnh hơn nữa, lúc này đã sớm nổi giận không nhẹ, hắn lao tới, lực lượng thân thể bộc phát, tu vi sinh ra, khí thế Thiên Đạo Nguyên Anh biến hắn trở thành chiến tiên, những nơi đi qua, không có ai có thể cản bước hắn.
Hắn không dám dừng lại, thần thông đang bay sau lưng hắn, cho dù là hắn cũng hãi hùng khiếp vía, chỉ có thể không ngừng lao về phía trước, tay phải cầm trường thương luyện linh mười sáu lần, hắn xung phong liều chết, lại phối hợp với tốc độ, trong khoảng thời gian ngắn hắn dũng mãnh phi phàm như thiên thần.
Rầm rầm rầm!
Bạch Tiểu Thuần muốn lao ra khỏi đám người vây quanh bốn phía, bỗng nhiên lúc này có tiếng hừ lạnh từ phía trước Bạch Tiểu Thuần vang lên, chính là Công Tôn Dịch!