Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc người chung quanh nghị luận, Bạch Tề mặt biểu tình, lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong mắt chán ghét biến thành khinh miệt.

Dường như hắn đang dùng ánh mắt nói cho Bạch Tiểu Thuần biết, tất cả cố gắng của ngươi trong mắt ta chỉ là trò hề, chỉ cần giẫm một cái là nát.

Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, hắn không tức giận chút nào, hắn nhìn Bạch Tề cố ý vu oan, lại trực tiếp xóa thành tích của Bạch Hạo, nghĩ đến bài danh của hắn trên luyện linh bảng và hồn dược bảng cũng bị xóa rồi.

Thậm chí không cần suy nghĩ quá nhiều, Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ, trong cuộc sống sau này của mính sẽ gắn liền với hai chữ gian lận.

Hành động không thèm điều tra, trực tiếp xóa thành tích của mình cũng nói rõ nhiều việc, ca ca của Bạch Hạo đúng như lời đồn, hắn cực kỳ lạnh lùng với Bạch Hạo.

- Không cho chút cơ hội hay sao?

Bạch Tiểu Thuần than thở, hắn không tức giận, chỉ bi ai thay Bạch Hạo.

- Ta có thể xác định, Thái phu nhân, Bạch Tề đã có hành động với Bạch Hạo, hiện tại ta rất muốn xác định thái độ của tên phụ thân kia...

Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, Bạch Tề lại lên tiếng.

- Bạch Hạo, xem mặt mũi ta và ngươi cùng chung phụ thân, ta không muốn giáo huấn ngươi, ngươi thân là thứ tử nên không có tư cách lưu tên mình trên bia thành tích.

- Ngươi là đệ đệ của ta, ta hi vọng nhìn thấy ngươi trở nên nổi bật, vốn có ý định đến chúc mừng, hiện tại ngươi làm ta quá thất vọng.

Bạch Tề lắc đầu, hắn không nói nữa, lập tức ôm quyền cúi đầu với mọi người chung quanh.

- Chư vị thân tộc, hành vi của Bạch Hạo, Bạch Tề ta thay hắn tạ lỗi với mọi người.

Nói xong, Bạch Tề lại ôm quyền, không thèm nhìn Bạch Tiểu Thuần sau đó mang theo người mình bay lên không trung.

Bạch Tiểu Thuần yên lặng đứng đó, hắn cảm nhận các ánh mắt nhìn mình, sau nửa ngày Bạch Tiểu Thuần cười khẽ, hắn không nói một lời liền xoay người rời đi.

- Bạch Tề, ta thật xem thường hắn, có thể làm việc này cũng chứng minh hắn có chút tâm cơ thủ đoạn.

Sau khi trở về gian phòng khu bắc, Bạch Tiểu Thuần khoanh chân trên giường, hắn như có điều suy nghĩ.

- Nếu là câu cá, ta đã ném mồi ra rồi, hắn có thể xóa thành tích nhưng không thể xóa nhân tâm, có lẽ sẽ cho ngươi giết ta, không cho ta chút cơ hội nào.

Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lúc, suy nghĩ mình có nên ra ngoài một chuyến hay không, sau một lúc lâu hắn ngẩng đầu nhìn trời, nhắm mắt ngồi xuống tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công.

Sau khi hoàng hôn hàng lâm, đột nhiên thân thể Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hư ảnh trọng điệp, một phân thân của hắn rời khỏi gian phòng, lăng lẽ ra lhoir thành trì.

Cùng lúc đó bản tôn Bạch Tiểu Thuần giấu diếm khí tức, trừ khi đẩy cửa đi vào, nếu không dựa vào cảm ứng sẽ không phát hiện sjw tồn tại của hắn.

Bên ngoài Bạch gia, hỏa phân thân của Bạch Tiểu Thuần mặt không biểu tình bay đi, tốc độ không nhanh, vẫn duy trì tu vi Trúc Cơ bay về hướng thành Quỷ Vương.

Cũng không bao lâu, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần hơi động, hắn dừng bước và quay người nhìn phía sau, hắn nhìn thấy trên bầu trời xa xa có một đạo hào quang dùng tốc độ cực nhanh bay tới gần.

Trong hào quang có một nam tử trung niên, trên người mang theo sát khí rất mạnh, trên miệng còn nở cười dữ tợn, hắn mang theo sát cơ rất nồng đậm, quanh người có không ít oan hồn, vừa nhìn đã biết hắn là Luyện Hồn Sư.

Người này chính là nam tử trên tòa tháp cao ngày đó, cũng là người đứng bên cạnh Thái phu nhân, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, hắn cười lạnh.

- Ta đã chờ ngươi rất lâu, rốt cuộc ngươi đã tới.

Tên nam tử trung niên nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần dừng lại dừng mình, hắn cũng sửng sờ, trên thực tế mấy ngày hôm nay hắn vẫn luôn tìm kiếm cơ hội, bởi vì ở trong Bạch gia nên hắn không dám ra tay, bởi vì hôm nay Thái phu nhân giận dữ ra lệnh, hắn đã có ý định lập tức ra tay trong gia tộc, thật không ngờ đối phương lại ra ngoài.

Hắn vui mừng đuổi theo phía sau, trong nháy mắt hắn nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Bạch Tiểu Thuần, không rõ tại sao, nội tâm hắn vô cùng rung động.

- Ngươi...

Vào lúc nói xong, Bạch Tiểu Thuần nâng tay phải lên, hắn nâng một chỉ điểm vào nam tử trung niên, dưới một chỉ này hàn khí bộc phát bao phủ tám phương..

Không chờ nam tử trung niên kịp phản ứng, lúc này hàn khí bao phủ không gian, sắc mặt hắn đại biến, hô hấp dồn dập, hắn muốn lui ra sau, đột nhiên không gian chung quanh biến thành băng hàn.

- Không có khả năng!

Trung niên áo đen rống to, bộ dạng hoảng sợ giống như gặp quỷ, cảm giác nguy cơ sinh tử nổ vang trong đầu óc của hắn, lúc này hắn cắn chót lưỡi há miệng phun máu tươi, tất cả oan hồn quanh người hắn đều tự bạo.

Hắn ý đồ rời khỏi khu vực hàn khí bao phủ, thậm chí hắn còn cảm thấy không an toàn, đột nhiên thân thể hắn tự bạo.

Ầm ầm!

Lúc này nửa người dưới của trung niên áo đen nổ tung, hắn kêu thảm thiết, dựa vào nửa người trên lui ra sau, sắc mặt hắn tái nhợt, hoảng sợ đến mức tận cùng.

- Ngươi không phải Bạch Hạo!

Trung niên áo đen run rẩy, hắn muốn lui ra phía sau, Bạch Tiểu Thuần đã bước tới trước mặt hắn, hắn nâng tay phải lên, mặc kệ nam tử trung niên kêu thảm thiết, hắn đặt tay lên đỉnh đầu đối phương..

- Đạo hữu...

Trung niên áo đen thét lớn, tâm thần rung động mãnh liệt, không chờ hắn nói xong, tiếng kêu gào im bật, hai mắt hắn sưng huyết, đầu óc nổ vang, hắn nghe được Bạch Tiểu Thuần nói hai chữ.

- Sưu hồn!

Đại đa số tu sĩ đều nắm giữ phương pháp sưu hồn, thậm chí đây không phải thần thông gì, mà là cưỡng ép mang linh thức của mình tấn công ý thức đối phương, dùng phương thức bá đạo trực tiếp truy tìm trí nhớ, mặc dù tồn tại một ít kỹ xảo có thể sưu hồn không gây tổn thương tới linh hồn của đối phương.

Đối với trung niên áo đen này, mặc dù Bạch Tiểu Thuần không am hiểu sưu hồn, cũng chẳng có kỹ xảo gì đáng nói nhưng hắn lại muốn làm vậy, không phải vì chính mình, mà là vì Bạch Hạo.

Bạch Tiểu Thuần sưu hồn tìm trí nhớ, trung niên áo đen không ngừng run rẩy, trí nhớ của hắn bị Bạch Tiểu Thâần đọc được, trong gia tộc Bạch gia, bản tôn Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra.

- Tên là Hứa Hải... Thì ra là như vậy...

- Quả nhiên là Thái phu nhân... Bởi vì Bạch Hạo lộ ra tu vi Trúc Cơ liền an bài hơn mười người đuổi giết Bạch Hạo, Bạch Hạo chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ nhưng dựa vào mưu lượt, trên đường dùng các thủ đoạn mai phục, thậm chí thi triển đa sắc hỏa làm những mười kia òồ hụt, càng bị hắn giết một ít...

Bạch Tiểu Thuần động dung, hắn thông qua trí nhớ của tên trung niên nhìn thấy hình ảnh đuổi giết Bạch Hạo ngày đó, hắn nhìn thấy Bạch Hạo vận dụng đa sắc hỏa như hạ bút thành văn!

Trung niên Hứa Hải cũng phải giật mình khi gặp phải, dù sao hắn cũng là Luyện Hồn Sư tam phẩm nên không nhìn ra quá sâu, Bạch Tiểu Thuần lại khác.

- Loại thủ đoạn này...

Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, hắn càng cảm thấy Bạch Hạo không tầm thường, đáng tiếc ý chí quá cường liệt.

- Đáng tiếc cuối cùng tu vi quá yếu trúng Diệt Hồn ấn... Truyền tống đào tẩu, tâm mạch đoạn tuyệt...

---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK