Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt như tờ giấy, bỗng nhiên thân thể lui ra phía sau, hắn sử dụng tốc độ cao nhất tránh né để kéo dài thời gian, miệng hắn không nhàn rỗi, lập tức la hét:
- Hồng Trần tiện nhân, Bạch gia gia của ngươi không dễ giết đâu, ngươi chờ Bạch gia gia, chờ ngày ta trở thành Bán Thần sẽ tìm ngươi báo thù!
- Đáng chết!
Hồng Trần Nữ nổi giận, nàng mấy lần ra tay nhưng không thể đánh chết Bạch Tiểu Thuần, lúc này lực lượng truyền tống chung quanh đã rất ít, sát ý trong mắt Hồng Trần Nữ ngập trời, sương đỏ trên người bộc phát, lại hình thành một đám sương đỏ phong bạo bao phủ bốn phía, trực tiếp chui vào trong những lỗ nhỏ, nàng muốn ngăn cản những lổ nhỏ trong chốc lát.
Cho dù những sương đỏ sẽ biến mất trong chốc lát nhưng đối với Hồng Trần Nữ mà nói, nàng chỉ cần dùng mấy hô hấp mà thôi, chỉ cần ngăn chặn những hào quang bắn vào nàng, nàng có thể âận dụng nhiều tu vi hơn chém giết Bạch Tiểu Thuần!
Nàng sớm nhìn ra ảnh hưởng của hào quang bắn vào người Bạch Tiểu Thuần không có ý nghĩa, hết lần này tới lần khác lại gây ra sát thương không nhỏ với nàng, nàng cũng biết mình lọt vào quỷ kế của Bạch Tiểu Thuần, chắc chắn hàng chữ Bạch Tiểu Thuần xóa đi chính là nhắc nhở.
Vào lúc sương đỏ ngăn chặn những lỗ nhỏ chung quanh, đôi mắt Hồng Trần Nữ tỏa sáng, nàng bước về phía Bạch Tiểu Thuần.
Lúc bước chân vừa hạ xuống, hư vô chung quanh nàng lõm xuống giống như hóa thành cái một cái miệng lớn có thể thôn thiên phệ địa, thân thể Bạch Tiểu Thuần không thể điều khiển, hắn tự động đưa thân vào cái miệng đó.
Bạch Tiểu Thuần sợ tới mức hồn phi phách tán, hắn hét lớn, hai tay bấm niệm pháp quyết điểm về phía cái miệng đáng sợ kia.
- Thủy Trạch!
Hắn vừa nói ra, mặt đất táng cung vặn vẹo trong chốc lát, xuất hiện vô số hơi nước tạo thành một đầm nước!
Cùng lúc đó trong đầm nước bộc phát khí thế kinh người, khí thế như đến từ thời viễn cổ, lúc bộc phát có thể ảnh hưởng thời không cả đầm nước biến thành quốc gia viễn cổ!
Ánh mắt Hồng Trần Nữ mang theo ngạc nhiên.
Đúng lúc này Bạch Tiểu Thuần lại quát lớn:
- Quốc Độ!
Bạch Tiểu Thuần đã dốc sức liều mạng, lúc hắn vừa dứt lời, lập tức một vô số cây gai to lớn như núi từ trong đầm nước dưới đất đâm thẳng về phía Hồng Trần Nữ.
Cùng lúc đó Bạch Tiểu Thuần cắn răng, hắn nhảy lên cao sau đó hét lớn một tiếng.
- Nhân Sơn Quyết!
Trong tích tắc thân thể hắn nổ vang, hắn trực tiếp hóa thành người đá cao mười trượng, phối hợp với gai nhọn của Thủy Trạch Quốc Độ tấn công Hồng Trần Nữ.
Thủy Trạch Quốc Độ vừa ra, ánh mắt Hồng Trần Nữ còn xuất hiện vẻ ngạc nhiên nhưng nàng lại cười lạnh lên tiếng.
- Pháp thuật rất huyền diệu, không biết là thần thú hộ tông ở đâu, đáng tiếc... Ngươi không thể triệu nó nó ra ngoài, mà ngươi cũng không có cơ hội, ta trước diệt con thú này lại giết ngươi!
Vừa dứt lời, Hồng Trần Nữ nâng tay phải sau đó bấm niệm pháp quyết, lại có sương mù màu máu bạo phát ra ngoài, sương mù hóa thành trường thương bị nàng nắm trong tay, cũng không đâm vào gai nhọn như núi, mà là đâm vào đầm nước dưới mặt đất.
Tiếng nổ vang ngập trời, trường thương màu đỏ trực tiếp xuyên thấu mặt đất, dường như xuyên thẳng qua thời không hư vô, lại xuất hiện tại biên dưới đầm nước phía dưới, hóa thành lực lượng kinh khủng tấn công hung thú trong Thủy Trạch Quốc Độ, Bạch Tiểu Thuần chưa từng nhìn thấy bộ dạng của hung thú mình triệu hoán.
Tiếng gào rú tức giận từ trong đầm nước truyền ra, lúc này có tiếng nổ ngập trời vang lên, trường thương của Hồng Trần Nữ vỡ vụn từng khúc, trực tiếp sụp đổ, ngay cả pháp thuật hình thành cái miệng lớn của nàng cũng bị xé nứt, trong đầm nước dưới mặt đất lại có năm cây gai nhọn khổng lồ như ngọn núi đâm lên.
Năm ngọn núi khổng lồ này không phải đứng thẳng, mà là uốn lượn, nhìn kỹ đó không phải ngọn núi, mà là bàn tay của cự thú, chỉ có điều quá lớn cho nên móng tay to như ngọn núi, dường như bị Hồng Trần Nữ chọc giận cho nên duỗi tay ra khỏi Thủy Trạch Quốc Độ!
Với tu vi của Bạch Tiểu Thuần không cách nào chèo chống, trong nháy mắt móng vuốt tấn công, Bạch Tiểu Thuần phun máu tươi hắn kêu thảm thiết, suýt nữa sinh cơ và tu vi bị rút sạch, hắn cảm giác mình có bị hấp thành người khô cũng không đủ để móng vuốt sử dụng... Dọa hắn không thể không chấm dứt pháp thuật, Thủy Trạch Quốc Độ tiêu tán ra...
Sức mặt Hồng Trần Nữ kịch biến, nàng lập tức lui ra phía sau vài bước, trong sắc mặt mang theo dữ tợn.
- Đây là thú gì?
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần cũng tái nhợt, hắn biết rõ Thủy Trạch Quốc Độ của mình rất lợi hại, hắn không ngờ lại lợi hại như thế, chỉ nghĩ đến móng vuốt của hung thú suýt nữa lấy mạng của mình, Bạch Tiểu Thuần vô cùng sợ hãi, hắn rất lo lắng ngày nào đó mình không cẩn thận thi triển Thủy Trạch Quốc Độ, ngay cả cái mạng cũng góp vào trong pháp thuật.
Hắn thật buồn bực là, Hồng Trần Nữ ăn no không có việc gì làm ra tay với hung thú, đây là việc kẻ điên mới làm, nếu ngươi tấn công gai nhọn, bản thân mình không có việc gì, thậm chí cây gai còn có thể ngăn cản Hồng Trần Nữ giúp mình, mình có thể phối hợp vơi Nhân Sơn Quyết.
Trước mắt Thủy Trạch Quốc Độ không còn, Bạch Tiểu Thuần hóa thành người đá cao mười trượng cũng tiến thối lưỡng nan, đúng lúc này sương đỏ bao phủ vô số lỗ nhỏ biến mất, từng đạo hào quang nhắm thẳng về phía Hồng Trần Nữ.
Lúc này Bạch Tiểu Thuần nổi giận gầm lên một tiếng, biết rõ thời gian Nhân Sơn Quyết có hạn, hắn như một viên thiên thạch bay thẳng tới tấn công Hồng Trần Nữ!
Hồng Trần Nữ cũng khôi phục tinh thần, nhìn thấy hào quang bắn tới, nội tâm của nàng tức giận, nếu không phải những hào quang đáng chết này ngăn cản, nàng muốn giết Bạch Tiểu Thuần đâu phiền toái như thế này.
Đám hào quang quỷ dị này càng ngày càng làm nàng đau đớn, nhất định phải áp chế, một khi hơi trì hoãn sẽ tạo thành hậu hoạn không thể nghịch chuyển.
Bạch Tiểu Thuần da dày thịt béo, trên người có không ít đồ vật cổ quái cho nên có thể kiên trì đến bây giờ, Hồng Trần Nữ cười lạnh, ánh mắt nàng nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo sát cơ.
- Không có bao nhiêu thời gian!
Hồng Trần Nữ hít sâu một hơi, chỉ trong nháy mắt sương đỏ bạo phát ngăn cản hào quang tấn công, ngay sau đó nàng buông tha duy trì sương đỏ, nàng nâng tay phải lên bấm niệm pháp quyết ngưng tụ sương đỏ thành trường thương đâm thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Một kích này thật sự mang theo uy lực Thiên Nhân chân chính.
Ngay lúc nàng thi triển trường thương, lúc Bạch Tiểu Thuần ở giữa không trung, trên tay hắn xuất hiện mũi tên, đó là Hỏa Hồng Tiễn luyện linh mười một lần, lúc mũi tên xuất hiện, hắn dùng thân thể làm cung, lấy cánh tay làm dây cung sau đó toàn lực ném mũi tên về phía Hồng Trần Nữ.
Hỏa Hồng Tiễn sinh ra tiếng xé gió, trên mũi tên sinh ra kim quang sáng ngời, trong chớp mắt va chạm với trường thương màu đỏ, lúc này bộc phát tiếng nổ cực mạnh.
Trường thương màu đỏ khí thế như cầu vồng, vốn Hỏa Hồng Tiễn không có biện pháp ngăn cản, vào lúc này Bạch Tiểu Thuần không chút do dự hét lớn một tiếng.
- Bạo!