Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên địa biến hóa làm mọi người không đứng vững, không ít người thất khiếu chảy máu ngã xuống đất, tiếng kêu thảm thiết bao phủ cả chiến trường, thậm chí còn có một ít thổ dân cự nhân và tu sĩ Trường thành bởi vì bị thương hoặc vì tu vi nên ngất đi.

Ngay cả màn sáng trận pháp cũng bị tám tiếng nổ vang ảnh hưởng nên sắp sụp đổ, làm Bạch Tiểu Thuần hoảng sợ nhất chính là trên tường thành xuất hiện... Mấy khe hở!

- Này... Này...

Bạch Tiểu Thuần rung động không nhỏ, trong thiên địa vẫn còn tiếng nổ quanh quẩn, từng cột sáng phóng thẳng lên trời.

Cột thứ tư, cột thứ năm, cột thứ sáu... Trong chớp mắt trong thiên địa xuất hiện tám cột sáng màu đen cùng phóng lên trời, sau đó lại có một cột sáng cuối cùng bay lên cao... Tổng cộng chín cột sáng!

Chín cột sáng đâm thẳng vào bầu trời hình thành trận pháp nào đó, dường như muốn chia cắt bầu trời, chia lìa chúng sinh.

Trần Hạ Thiên cố gắng bình ổn hô hấp dồn dập, đôi mắt Hồng Trần Nữ nhìn chằm chằm chín cột sáng, trên chiến trường thổ dân, Man Hoang cũng tốt, tu sĩ Trường thành cũng được, mọi người đều quên khai chiến, tất cả mọi người thất khiếu chảy máu đứng ngơ ngác tại chỗ.

Bạch Tiểu Thuần cũng phun máu tươi, hắn nhìn thấy chín cột sáng màu đen phóng thẳng lên trời, tâm thần rung động rất mạnh, hắn ẩn ẩn cảm thấy không tốt.

- Sắp xảy ra đại sự!

Trong lúc chín cột sáng đồng thời xuất hiện trên bầu trời, Trần Hạ Thiên cùng Hồng Trần Nữ đều cầm lấy ngọc giản truyền âm, hiển nhiên đang truyền âm cho người nào đó.

Sắc mặt hai người biến hóa không nhỏ, thậm chí hít thở dồn dập, sau đó hai bên ngẩng đầu nhìn đối phương, lúc này đồng thời truyền âm cho nhau.

Sau mấy hô hấp hai người đồng thời đạt thành chung nhận thức, Trần Hạ Thiên vung tay lên sau đó ra lệnh cho tu sĩ Trường thành.

- Năm đại quân đoàn lui binh!

Vào lúc hắn lên tiếng, Hồng Trần Nữ cũng nhìn xuống phía dưới, nhìn về phía đại quân thổ dân cự nhân Man Hoang, nàng tỉnh táo lại và ra lệnh:

- Thánh tộc lui binh!

Dùng thân phận hai người đồng thời ra lệnh, trận chiến tranh này không cách nào tiếp tục được nữa, đại chiến kết thúc nhanh chóng, thổ dân Man Hoang liên tục lui ra phía sau, không quản khỉ gió bọn họ khó hiểu cỡ nào, vào lúc bọn họ nhìn lên chín cột sáng vừa xuất hiện liền kinh hãi không nhỏ.

Bên phía Trường thành cũng như thế, tu sĩ năm đại quân đoàn sinh ra vô số suy đoán, hiển nhiên có thể làm hai đại Thiên Nhân đạt thành nhận thức chung, buông tha chiến tranh cũng vì chín cột sáng kia.

Đây là đại sự, tám chín phần mười có liên quan tới chín cột sáng vừa xuất hiện.

Lúc thổ dân Man Hoang lui binh, đám người Bạch Lân cũng truyền lệnh xuống dưới, tu sĩ năm đại quân đoàn chậm rãi lui ra phía sau, vào lúc trở về Trường thành đều nhìn ra xa, hoàng hôn đã biến mất, đêm tối hàng lâm, đại quân thổ dân Man Hoang cũng triệt để biến mất trong bóng tối.

Thân ảnh Trần Hạ Thiên biến mất không thấy gì nữa, vào lúc xuất hiện đã là mấy canh giờ sau, dường như hắn mới trở về từ bên ngoài, vào đêm khuya hôm đó hắn triệu hoán năm đại quân chủ như Bạch Lân tiến vào trong tháp cao nghị sư.

Trong mấy canh giờ Trần Hạ Thiên biến mất, năm đại quân đoàn cũng trở về nơi đóng quân của mình.

Bạch Tiểu Thuần mang theo đệ tam quân dưới trướng trở về, sau khi quay về nơi đóng quân, hắn ngẩng đầu nhìn lên chín cột sáng xa xa trong thiên địa, tuy là đêm tối, cho dù chín cột sáng có màu đen cũng không bởi vì màu sắc mà bị bóng tối che dấu, vẫn có thể nhìn thấy hào quang đang luân chuyển.

Nội tâm của hắn bay sinh ra bất an và tâm thần bất định.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Bạch Tiểu Thuần nhìn sang chín cột sáng xa xa, cảm giác khẩn trương bao phủ tâm thần.

- Từ khi cột sáng thứ nhất xuất hiện, những người khác không biết xảy ra chuyện gì, ta lại hiểu rõ đó là bởi vì ta... Cầm quá nhiều hồn, dẫn xuất động tĩnh quá lớn nên mới tạo thành chuyện hôm nay.

- Chẳng lẽ... Có những người khác trêu chọc ác quỷ đại hồn sao? Hoặc là nói, trong cung điện dưới mặt đất có kịch biến?

Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng cảm thấy suy đoán của mình chính xác tám chín phần mười, dù sao mấy ngày hôm nay, bất kể là Trường thành hay Man Hoang đều phái nhiều người đi vào bên trong xem xét.

- Hoặc là... Ác quỷ đại hồn chạy ra ngoài? Muốn tới bắt ta!

Bạch Tiểu Thuần ý thức được điểm này liền khẩn trương hít sâu một hơi, hắn dò xét chung quanh, nội tâm phát run, vừa nghĩ tới ác quỷ khủng bố lúc trước, Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình thiếu cảm giác an toàn nghiêm trọng.

- Làm sao bây giờ... Hi vọng không phải ah.

Bạch Tiểu Thuần lo lắng và than thở.

Trần Hạ Thiên nói chuêện với đám người Bạch Lân chừng một giờ, sau một giờ qua đi, đám người Bạch Lân bay ra khỏi tháp cao, ánh mắt bọn họ tỏa sáng, dường như nội tâm rất kích động.

- Vạn phu trưởng Bác Bì Quân Vạn nhanh chóng tới chỗ bổn tọa nghị sự!

Sau khi quay về quân đoàn còn cách hừng đông một đoạn, chuyện đầu tiên Bạch Lân làm chính là triệu tập Vạn phu trưởng dưới trướn tới nghị sự.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần tiếp nhận mệnh lệnh, do dự một lúc, suy nghĩ phải đi tìm hiểu một chút, vì vậy mang theo khẩn trương cùng bất an bay thẳng về phía kiến trúc hình quan tài của Bạch Lân, sau khi hắn tới nơi cũng nhìn thấy chín Vạn phu trưởng Bác Bì Quân khác tụ tập, mọi người đều mang theo suy đoán, sau khi chào hỏi lẫn nhau cũng không lên tiếng nói chuyện, cả đám cùng bay về phía phủ đệ Bạch Lân.

Lúc đi tới phủ đệ Bạch Lân, khi tiến vào trong đại điện, Bạch Tiểu Thuần và chín vị Vạn phu trưởng khác nhìn thấy ánh mắt Bạch Lân đang sáng ngời, đồng loạt ôm quyền cúi đầu.

- Xảy ra đại sự!

Bạch Lân ngẩng đầu, ánh mắt như điện, sau đó nhìn sang đám người Bạch Tiểu Thuần, câu đầu tiên hắn nói làm nội tâm bọn họ rùng mình.

Nhất là Bạch Tiểu Thuần càng run rẩy không nhỏ, sợ Bạch Lân nói câu tiếp theo là quỷ hồn chạy ra ngoài.

- Phát hiện... Thiên Nhân Hồn!

Không chờ mọi người tiếp tục hỏi thăm, sắc mặt Bạch Lân khó che dấu kích động, hắn lập tức mở miệng, hắn nói ra lời này, trừ Bạch Tiểu Thuần ra, tâm thần các Vạn phu trưởng rung động không nhỏ.

- Thiên Nhân Hồn!!

- Là... Là Thiên Nhân Hồn!!

- Lão phu lưu thủ Trường thành nhiều năm, Thiên Nhân Hồn chỉ là truyền thuyết, chưa bao giờ gặp qua!

Những người này đều là tu sĩ Kết Anh nhưng giá trị Thiên Nhân Hồn cũng làm bọn họ động tâm.

Gánh nặng trong lòng Bạch Tiểu Thuần đã được giải khai, hắn có Thiên Nhân Hồn, biết rõ bộ dạng Thiên Nhân Hồn là gì, tuy ác quỷ ngày đó vô cùng cường đại nhưng lại không phải Thiên Nhân Hồn, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ chỉ cần không phải ác quỷ chạy ra ngoài, chính mình sẽ không có chuyện gì, về phần Thiên Nhân Hồn, từ khi đi vào Trường thành tới nay, theo tiếp xúc, hắn đã sớm biết rõ Thiên Nhân Hồn là báu vật vô giá!

Tuy một phần Thiên Nhân Hồn có thể đổi lấy nguyên vẹn Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm phần Thiên Thú Hồn, gom góp thành ngũ hành, ngược lại không thể dùng Ngũ Hành Thiên Thú Hồn đổi lấy Thiên Nhân Hồn, thiên hạ này không có ai đổi như vậy.

Thiên Nhân Hồn, thật sự là quá ít quá ít.

Cho dù là ai có được đều giữ kín không nói ra, đều dùng tất cả biện pháp đổi lấy bốn phần khác, nhưng làm như vậy quá khó khăn, đến nay cũng chỉ có Thiên Tôn trên Thông Thiên đảo làm được, những người khác chưa ai hoàn thành.

Thậm chí có đồn đãi, Thiên Tôn... Không thích có người dùng Thiên Nhân Hồn Kết Anh sau hắn! Dù sao đây chỉ là lời đồn, nếu như Thiên Tôn thực không muốn có người dùng Thiên Nhân Hồn Kết Anh, muốn tuyệt đường này rất đơn giản, cũng sẽ không cho người ta hi vọng.

Loại chuyện này chỉ là lời đồn nhưng không ai đoán ra.

Bạch Tiểu Thuần không cân nhắc chuyện này quá nhiều, hắn càng để ý tới mạng nhỏ của bản thân, hiện tại hắn quan sát sắc mặt đám Vạn phu trưởng bên cạnh, đột nhiên nội tâm Bạch Tiểu Thuần vô cùng đắc ý.

- Không phải là Thiên Nhân Hồn sao, có cái gì chứ, trong túi trữ vật của ta có hai cái đấy.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần nghĩ như vậy nhưng vẻ mặt hắn vẫn giả vờ giống như người khác, đều lộ ra vẻ cuồng nhiệt khát vọng.

Bạch Lân nhìn qua mọi người, rất hài lòng với sắc mặt bọn họ, lúc trước hắn nghe được Trần Hạ Thiên nói về việc này cũng rất giật mình, hắn giật mình không phải giá trị bản thân Thiên Nhân Hồn, mà là Trần Hạ Thiên nói ra một chuyện có quan hệ tới Thiên Nhân Hồn!

Sau khi trầm ngâm một lúc, Bạch Lân cố tình không nói, hắn lại nghĩ nếu mình không nói thì mấy quân chủ khác cũng nói, dù sao đây chính là Thiên Nhân Hồn, hắn nhất định phải có, mà người cạnh tranh lớn nhất với hắn chính là bốn quân chủ còn lại, muốn đạt được Thiên Nhân Hồn, hắn cần có người tương trợ, vì vậy sắc mặt rất nghiêm túc, nói:

- Thiên Nhân Hồn, sau khi gom đủ năm phần, không chỉ có thể giúp tu sĩ kết thành Thiên Đạo Nguyên Anh, hồn này còn có tác dụng giúp tu sĩ Nguyên Anh gia tăng tỷ lệ trùng kích bình cảnh Thiên Nhân.

- Cho dù chỉ dùng một phần Thiên Nhân Hồn cũng có thể gia tăng tỷ lệ thành công, nếu như có được năm phần nguyên vẹn, gom góp thành Ngũ Hành Thiên Nhân Hồn, khi đó tỷ lệ trùng kích Thiên Nhân thành công càng lớn.

Bạch Lân vừa nói ra lời này, Bạch Tiểu Thuần còn không có cảm thấy cái gì, các Vạn phu trưởng khác có mấy người mở to mắt ra, liên tục hít khí lạnh, lần này bọn họ không chỉ động tâm đơn giản như thế, mà là tâm thần và thân thể run rẩy.

- Gia tăng tỷ thành công khi trùng kích Thiên Nhân...

- Thiên Nhân Hồn có tác dụng này...

Ánh mắt Bạch Lân đảo qua mọi người, không tiếp tục nói chuyện, hắn quan sát sắc mặt bọn họ, trừ Bạch Tiểu Thuần ra, trong chín Vạn phu trưởng có ba người sắc mặt như thường, có hai người sắc mặt biến hóa giống như đang che dấu, còn có bốn người là biến sắc quá rõ ràng.

Đồng thời hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần rất bình tĩnh, hắn cũng hiểu rõ việc này đối với Nguyên Anh mà nói có hấp dẫn thật lớn, nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói không gì quan trọng bằng Kết Anh.

Lại không biết sở dĩ Bạch Tiểu Thuần bình tĩnh như vậy là vì hắn có được hai phần Thiên Nhân Hồn, cũng có cảm giác như đàn ông no không biết đàn ông đói, đương nhiên hắn rất bình tĩnh.

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái nhìn sang Bạch Lân, lại nhìn mấy Vạn phu trưởng chung quanh, hắn như có điều suy nghĩ, vội ho một tiếng, đầu tiên hắn ôm quyền cúi đầu với Bạch Lân.

- Quân chủ, đây chính là cơ hội tốt, nếu như quân chủ đạt được Thiên Nhân Hồn, chẳng phải Thiên Nhân có hi vọng!

Bạch Tiểu Thuần vừa nói ra lời này làm mấy vị Vạn phu trưởng đang kích động tỉnh táo lại, mặc dù Thiên Nhân Hồn là đồ tốt nhưng bọn họ hiểu rõ tu vi bản thân cách trùng kích Thiên Nhân còn đoạn đường rất xa, cho dù đạt được Thiên Nhân Hồn, tin tức tất truyền ra ngoài.

Người có khả năng sử dụng để đột phá, thậm chí có thể bảo trụ Thiên Nhân Hồn cũng chỉ có quân chủ Bạch Lân, vì vậy ánh mắt sáng lên, bọn họ hiểu ý của Bạch Lân, nghe hiểu Bạch Tiểu Thuần nhắc nhở.

Trên thực tế bọn họ cũng bị tác dụng khác của Thiên Nhân Hồn làm rung động, nhất thời rối loạn tâm thần, nếu không cũng không cần Bạch Tiểu Thuần đi nhắc nhở, lúc này hiểu ra và nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Bạch Lân, bọn họ âm thầm cảm kích Bạch Tiểu Thuần.

Ngay cả bốn năm Vạn phu trưởng không có biến hóa quá rõ ràng cũng đều nhìn Bạch Tiểu Thuần thêm vài lần, một người trong đó trầm ngâm một lúc liền ôm quyền cúi đầu hỏi Bạch Lân.

- Quân chủ, không biết Thiên Nhân Hồn ở nơi nào?

Bạch Lân như cười mà không cười nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, hắn rất tán thưởng khi nghe Bạch Tiểu Thuần nhắc nhở, có mấy lời chính bản thân hắn khó nói thành lời, sau đó lại gật đầu nhìn sang Vạn phu trưởng vừa hỏi mình.

- Các ngươi cũng nhìn thấy chín cột sáng màu đen bên ngoài, chắc hẳn cũng đoán được là cung điện dưới lòng đất đang sinh ra biến hóa khó lường.

- Sở dĩ cung điện dưới lòng đất có biến hóa như thế, có lẽ bởi vì nơi đó vừa sụp đổ lộ ra một cửa vào chính thức... Trong cửa vào tồn tại một mê cung.

- Bên ngoài mê cung có tấm bia đá, phía trên viết rõ ràng, nếu có thể thông qua mê cung, lại thông qua khảo nghiệm, có thể lấy được Thiên Nhân Hồn!

Bạch Lân chậm rãi lên tiếng.

Mọi người trầm mặc, Bạch Tiểu Thuần rung động không nhỏ, trước kia chỉ cung điện dưới lòng đất đã làm hắn căng thẳng, hiện tại có thêm mê cung, việc này hoàn toàn ăn khớp với suy đoán của hắn lúc trước, cũng là đáp án hắn không thích nghe nhất, vừa nghĩ tới Thiên Nhân Hồn tại nơi oan hồn tụ tập, nội tâm Bạch Tiểu Thuần cảm thấy hoảng hốt không gì sánh kịp.

- Trần Hạ Thiên tiền bối có lệnh, lập tức chọn ra ba vạn người xuất phát tiến vào trong mê cung! Về phần danh sách nhân viên cụ thể, bởi vì không thể bỏ qua an nguy của Trường thành, Trần tiền bối sẽ an bài lựa chọn người, đêm nay sẽ có công bố.

Bạch Lân tiếp tục lên tiếng.

- Mặc dù bổn tọa đi nhưng sẽ không tiến vào mê cung, mà là cùng các quân chủ khác áp trận phòng ngừa Man Hoang tập kích, lần này Chân Linh trên tháp cao cũng xuất hiện, chuẩn bị vạn toàn.

- Sau khi các ngươi quay về phải an bài một phen, tóm lại người nào trong Bác Bì Quân rời đi, Vạn phu trưởng nào mang Thiên Nhân Hồn trở về, bổn tọa nhất định dày báo!

Bạch Lân nói xong, nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động rất mạnh, hắn không quan tâm Thiên Nhân Hồn gì đó, hắn chỉ quan tâm cái mạng nhỏ của mình.

Sau khi nghe có nhiều người phải tiến vào mê cung như vậy, Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, vừa nghĩ tới ác hồn đáng sợ, lại nghĩ tới Man Hoang treo giải thưởng cái mạng của mình, nội tâm hắn hoảng hốt.

- Chuyện lớn như thế, tu vi ta yếu kém, chắc có lẽ không đến phiên ta đi...

Bạch Tiểu Thuần tự an ủi bản thân mình, hắn vẫn cảm thấy lo lắng nhìn sang Bạch Lân.

- Quân chủ, việc này nghe thế nào cũng cảm thấy không đúng, lại là mê cung, lại là tấm bia đá, trên đó viết rõ có Thiên Nhân Hồn, ta cảm thấy tám chín phần mười có lừa dối, đây có phải bẫy rập của Man Hoang hay không?

Bạch Tiểu Thuần cẩn thận hỏi thăm..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK