Bạch Tiểu Thuần cũng lui ra sau nhưng lông tốc không tổn hao gì, đôi mắt hắn chuyển động, lập tức biết rõ giao thủ với người Bạch gia trong thành Cự Quỷ, bản thân sẽ có địa lợi, đáng tiếc trong thành Cự Quỷ cấm đấu pháp, đội tuần tra đáp xuống, thần thức khóa chặc, Bạch Tiểu Thuần muốn ra tay cũng không được.
- Bạch lão đầu, ngươi dám tập kích người của ma lao, nơi này là thành Cự Quỷ, không phải Bạch gia của ngươi!
- Các huynh đệ đội tuần tra, ta là ma lao Bạch Hạo, người này làm trái quy củ thành Cự Quỷ chúng ta, chẳng những ra tay trơớc mặt mọi nươời, càng bỏ qua uy nghiêm thành Cự Quỷ chúng ta!
Bạch Tiểu Thuần lập tức trả đũa, hắn rống to sau đó lui ra sau, lập tức bắt lấy Chu Nhất Tinh và rời đi.
Mắt thấy Bạch Tiểu Thuần đi xa, Thái phu nhân hét lên một tiếng.
- Người Bạch gia, giết hắn cho ta!!
Hai mắt Thái phu nhân mang theo thù hận và oán độc tới tận cùng, oán hận Bạch Tiểu Thuần không thể dùng lời lẽ diễn tả thành lời, bỏ qua đội tuần tra trên bầu trời, hạ lệnh truy kích Bạch Tiểu Thuần, người Bạch gia do dự, đội tuần tra đều dùng mắt lợi hại nhìn chằm chằm vào người Bạch gia.
- Các ngươi đuổi theo nhanh, giết hắn đi!!
Thái phu nhân gào lên như điên, nàng gào to nhưng người Bạch gia không hành động, nàng đang muốn nói với người Thái gia nhưng bị tộc trưởng Bạch gia ngăn cản.
- Câm miệng!
Tiếng quát như sấm làm thân thể Thái phu nhân run rẩy, lúc này quay đầu nhìn chằm chằm vào phu quân của mình.
- Tiện chủng này có thân phận Cự Quỷ Vương ban cho, lão tổ Thiên Nhân cũng phải buông tha, đám người chúng ta không thể làm gì hắn, cho dù có thể ngăn cản nhưng không thể chém giết hắn trong thành Cự Quỷ.
Tộc trưởng Bạch gia m trầm, truyền âm nói với Thái phu nhân.
Thái phu nhân không cam lòng, nghe giải thích cũng nhịn xuốn, nhưng trong lòng phẫn nộ, áp chế lại áp chế, lúc này thân thể run rẩy sắp bùng nổ.
Đội tuần tra nhìn thấy Bạch gia buông tha ra tay, lại thấy Bạch Tiểu Thuần đã đi xa, lúc này chỉ cảnh cáo sau đó nhao nhao rời đi, thần thức bao phủ cũng thu về.
Rất nhanh chung quanh khôi phục như cũ, người Bạch gia nhìn nhau, ánh mắt bọn họ phức tạp, nhất là Thái phu nhân càng hận tới mức nghiến răng.
- Cố gắng chịu đựng, chờ đổi trời là tốt rồi.
Tộc trưởng Bạch gia nhìn hướng Bạch Tiểu Thuần rời đi, sắc mặt của hắn càng âm trầm, qua một lúc lại truyền âm cho Thái phu nhân.
Nghe được câu này, Thái phu nhân sững sờ sau đó nhanh chóng hiểu ý.
Vào lúc này Bạch Tiểu Thuần mang theo Chu Nhất Tinh rời xa khu vực truyền tống trận, cho đến khi nhìn thấy sau lưng không có người đuổi theo, lúc này mới tìm ngõ hẻm dừng lại, càng nghĩ tới Bạch gia, Bạch Tiểu Thuần lại càng tức giận, nhất là nghĩ vậy ba đại gia tộc không ngừng mua hồn, bản thân mình mua không được, nhớ chuyện ở cửa hàng, không ngờ còn dám ra giá gấp mười lần dọa hắn.
- Quá khi dễ người, việc này... Bạch Tiểu Thuần ta co được dãn được, ta nhận!
Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến chỗ kinh khủng của lão tổ Bạch gia, nghĩ đến bản thân khong thể rời khỏi Man Hoang trong thời gian ngắn, vì vậy tự an ủi mình một phen, lúc này ngẩng đầu nhìn sang Chu Nhất Tinh.
- Đa tạ chủ tử, nếu chủ tử tới chậm hơn một chút, ta... Ta không thể gặp ngươi rồi!
Chu Nhất Tinh sống sót sau tai nạn, vào lúc này kích thích quá độ nên ôm quyền với Bạch Tiểu Thuần.
- Ngươi cũng bị ta làm liên lụy, đúng rồi, ta bảo ngươi mang tài bảo tới, thế nào?Bạch Tiểu Thuần an ủi một phen sau đó vội vàng hỏi.
- Đều mang tới, nhưng... Nhưng vừa rồi bị ba đại gia tộc cướp đi rồi!
Chu Nhất Tinh buồn rười rượi, thấp giọng nói ra.
- Người nào đó!
Bạch Tiểu Thuần mở to mắt.
- Khinh người quá đáng, Bạch Tiểu Thuần ta co được dãn được, nhưng lúc này không đành lòng!
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy nhiệt khí xông lên đầu, hắn giận sôi người.
- Hơi quá đáng!
- Khinh người quá đáng!
- Đây là nhìn thấy ta hiền lành nên muốn khi dễ tới chết hay sao?
- Bạch gia, còn có Thái gia và Trần gia, cái ba nhà này không phải đồ tốt.
Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng tức giận, đáy lòng càng ủy khuất, hắn cảm giác mình không có giết người ba đại gia tộc, hiện tại đối phương đoạt lấy của mình... Vả lại Bạch gia còn chưa tính, Thái gia, Trần gia cũng khi dễ hắn.
Mắt thấy Bạch Tiểu Thuần nổi giận, Chu Nhất Tinh hít sâu một hơi, trên thực tế trong khoảng thời gian nàynội tâm của hắn có một ít hoài nghi Bạch Tiểu Thuần, hắn không xác định, lại không dám suy nghĩ sâu xa, thật sự lúc trong sơn động, Bạch Tiểu Thuần dùng những thủ đoạn kia làm Chu Nhất Tinh nhớ tới đều lạnh mình, vì vậy nhanh chóng bỏ các ý niệm ra khỏi đầu.
- Mặc kệ thân phận chân chính của Bạch Hạo là ai, không biết sẽ tốt hơn...
Chu Nhất Tinh nghĩ tới đây liền cúi đầu.
- Nhịn không được!
Bạch Tiểu Thuần cắn răng, suy nghĩ một lúc sau đó ánh mắt tỏa sáng, lúc trước hắn tại Bạch gia, biết rõ Bạch gia có hồn trận, cái gọi là hồn trận chính là cải tạo một khu vực, thông qua một ít thủ đoạn tạo thành tử khí chiếm đa số, nơi đó nuôi dưỡng oan hồn tốt hơn trong hồn tháp.
Trong khu vực đặc biệt này, những oan hồn kia có thể được bồi dưỡng, còn có thể tăng cao phẩm chất bản thân, trừ phi có một ít bí pháp đặc thù, nếu không không cách nào so với hồn trận, vả lại số lượng dung nạp của hồn trận rất lớn.
Đối với một đại gia tộc mà nói, hồn trận càng nhiều càng tốt, Bạch Tiểu Thuần nhớ kỹ Bạch gia có bảy tám hồn trận, những hồn trận có trận pháp bao phủ, còn có Hồn Tu đóng quân, ở bên ngoài còn có rất nhiều hồn vệ bị thuần hóa dò xét, không nói phòng thủ kiên cố nhưng không kém bao nhiêu.
Trong bất cứ hồn trận nào cũng có số lượng hồn kinh người, một khi có người xa lạ xuất hiện bên trong, lập tức bị bầy hồn thôn phệ, kể từ đó không có kẻ nào dám đi trộn, lại có ba đại gia tộc uy hiếp, càng không có người nguyện ý trêu chọc.
- Các ngươi cướp hồn của ta, ta sẽ đi đoạt của các ngươi.
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền cắn răng một cái, hắn đuổi Chu Nhất Tinh đi rồi, lại bảo hắn ẩn nấp trong thành Cự Quỷ tránh đầu gió, bản thân đi ra ngoài thành. Bạch Tiểu Thuần là ngục tốt ma lao, có thể tạm thời rời khỏi thành Cự Quỷ, mặc dù muốn chạy trốn, thành Cự Quỷ cũng có thể bắt hắn lại, vì vậy cũng không cấm hắn ra ngoài.
Ra khỏi thành Cự Quỷ, lúc này sắc trời đã hoàn hôn, Bạch Tiểu Thuần cẩn thận từng chút, hắn muốn đi hồn trận của Trần gia gần đó, sau khi đi một vòng rất xa, phát hiện hồn triều của Trần gia chỉ bao quanh Trần gia mà thôi, một khi xảy ra vấn đề sẽ bị phát hiện rất sớm, Bạch Tiểu Thuần cân nhắc một lúc liền cảm thấy không an toàn.
- Đi xem hai nhà khác...
Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một chút, thừa dịp hoàn hôn lại đi Bạch gia, xem xét cẩn thận bên ngoài hồn triều của Bạch gia, Bạch Tiểu Thuần phiền muộn phát hiện số lượng hồn triều không nhiều.
- Số lượng ít như vậy, ta đoán sẽ bị phát hiện rất nhanh, vì vậy nếu như muốn cướp phải đoạt cái lớn nhất.
Bạch Tiểu Thuần lại đi Thái gia.
Lúc này mây trên trời tối đen, rốt cuộc hắn đi tới bên ngoài hồn tràng của Thái gia, hắn dừng bước nhìn sang.
Hồn trận của Thái gia khác với Trần gia, cũng không vờn quanh Thái gia, chúng tương đối rải rác, lại vô cùng gần hoặc xa nhau vài chục dặm, trước mắt Bạch Tiểu Thuần đoán nơi này cách Thái gia hai mươi dặm, nơi này cũng không phải một chỗ, mà là có nơi khác tiếp nối.
Bốn phía hai hồn trận đều có trận pháp đơn độc, cho dù là đêm tối cũng sinh ra hào quang lạnh như băng, nếu muốn đánh phá, cho dù làNguyên Anh cũng cần công kích thật lâu mới có thể.
Một khi dẫn động trận pháp sẽ làm người Thái gia chú ý.
Trong trận pháp có một kiến trúc lơ lửng như tổ ong, mặt ngoài có vô số cái lỗ, có vô số hồn chui ra chui vào, số lượng nhiều tới mức Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập.
Bên trong hồn cấp độ nào cũng có, Nguyên Anh hồn rất nhiều, cũng có không ít hồn đặc thù xen lẫn bên trong... Trừ trong khu vực trận pháp ra, còn có hơn vạn hồn vệ huyễn hóa áo giáp bay ngang, trong mắt bọn chúng xuất hiện hào quang màu đỏ bảo hộ quanh hồn tràng, một khi có người ngoài bước vào trận pháp, bọn chúng sẽ lập tức liều chết tấn công.
Thậm chí trong hồn tràng còn có một ít kiến trúc, có thể nhìn ra đó là nơi Hồn Tu Thái gia đóng quân, tuy chỉ có hơn mười người và tu vi không cao, bọn chúng có thể điều khiển lực lượng trận pháp, đủ để kéo dài thời gian chờ người trong gia tộc tới.
Bởi vì khoảng cách hai hồn trận gần nhau, vì vậy tộc nhân Thái gia trú đóng ở nơi đây tụ tập trong một hồn tràng.
- Các ngươi đoạt của ta, ta liền đoạt các ngươi!
- Chỉ là hồn trận, đối với người khác mà nói khó như lên trời, đối với ta nó lại đơn giản... Bạch Tiểu Thuần ta phất tay cũng làm các ngươi tan thành mây khói...
Bạch Tiểu Thuần nói thầm trong lòng, hắn đi tới phía trước một bước, một bước này vừa bước tới, thân thể của hắn dung nhập vào trong hư vô, lúc xuất hiện đã không nhìn hồn trận, thậm chí còn không làm trận pháp sinh ra chấn động, trực tiếp xuất hiện bên trong trận pháp.
Sự xuất hiện của hắn quá đột nhiên, chẳng những làm tộc nhân Thái gia không kịp phản ứng, ngay cả hồn vệ chung quanh cũng sững sốt.
- Ngươi...
Tộc nhân Thái gia mở to mắt ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thuần, không đợi bọn họ bừng tỉnh, Bạch Tiểu Thuần đã nâng tay phải đánh một quyền.
Tiếng nổ lớn bộc phát trong hồn trận, khi bộc phát hóa thành cơn gió trực tiếp quét ngang tộc nhân Thái gia, vừa mới đụng chạm, đám người kia phun máu tươi, thậm chí không kịp kêu thảm hiết đã hôn mê bất tỉnh.
Vào lúc này đám hồn vệ đã kịp phản ứng, lập tức gào rú sắc bén, chúng từ bốn phương tám hướng bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần vô cùng bình tĩnh, hắn bước vào trong kiến trúc như tổ ong kia, bên trong có tiếng rít quanh quẩn, hồn triều bộc phát, chúng lao ra ngoài nhưng lại không nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, chỉ có thể vờn quanh và không ngừng kêu thảm thiết.
Trái tim Bạch Tiểu Thuần đập mạnh, nhìn vô số hồn triều trước mặt, hắn kích động nhưng không dám do dự, lập tức ném Tụ Hồn Đan ra ngoài.
- Phải nhanh... Tốc chiến tốc thắng!
Âm thanh oanh oanh quanh quẩn bốn phía, khi Bạch Tiểu Thuần ném Tụ Hồn đan ra ngoài, trong hồn tràng xuất hiện vòng xoáy, đám oan hồn bốn phía kêu tharmt hiết, chỉ trong nháy mắt lực hấp xả hút chúng tạo thành hồn cầu.
- Thật kích thích!! Phát đạt!!
Bạch Tiểu Thuần phấn khởi, ánh mắt không tự chủ nhìn hồn trận, hai mắt tỏa sáng, hoặc không làm, đã làm phải làm cho xong, hắn thừa dịp oan hồn tụ tập, hắn thu Tụ Hồn đan sau đó bước tới phía trước, trực tiếp xuất hiện trong hồn tràng thứ hai, cảnh tượng tương tự xuất hiện, ngay sau đó tiếng nổ mạnh quanh quẩn chung quanh, tiếng oan hồn gào thét, trong hồn tràng thứ hai xuất hiện nhiều vòng xoáy sinh ra hấp lực đáng sợ...
Cho dù là hồn vệ cũng không thể chạy thoát, Bạch Tiểu Thuần thuận tay thu đi, không qua nửa nén ngang, hai hồn tràng trống rỗng...
Bạch Tiểu Thuần rất cao hứng, hắn thu hồn cầu, oan hồn nơi đây quá nhiều, Bạch Tiểu Thuần xem chừng đủ cho hắn sử dụng trong thời gian ngắn.
Nơi này có hai hồn tràng nhưng bị Bạch Tiểu Thuần cướp sạch, dường như trận pháp nào đó bị kích hoạt, chỉ trong nháy mắt trận pháp sinh ra tiếng cảnh báo và sinh ra ánh sáng cực mạnh, tia sáng phóng thẳng lên trời, Thái gia cách đó hai chục dặm có thể nhìn thấy.
- Đáng chết, hồn trận trống rỗng liền phát động trận pháp?
Bạch Tiểu Thuần biến sắc, cùng lúc đó bên phía Thái gia nhìn thấy hào quang liền báo động, từng tiếng kinh hô trong Thái gia vọng ra ngoài, rất nhiều thân ảnh bay lên không trung.
- Xảy ra chuyện gì?
- Chỗ đó... Là hồn tràng!
- Xảy ra chuyện gì, trận pháp hồn trận bị dẫn động, hơn nữa còn là hai trận pháp cùng dẫn động.
Khi âm thanh quanh quẩn, tộc lão Thái gia không ngừng bay thẳng về phía hồn trận.
Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía, hắn đang muốn rời đi liền dừng lại.
- Sau khi sử dụng Tụ Hồn đan sẽ tồn tại một ít dấu vết, nếu người có tâm nghiên cứu, nói không chừng sẽ đoán ra thân phận cảu ta... Muốn hủy diệt dấu vết nơi đây, bọn chúng biết ta làm là xong, cũng không liên tưởng tới dấu hiệu kia.
Bạch Tiểu Thuần biết rõ thời gian cấp bách, hắn lấy một đám hỏa diễm mười hai màu chuẩn bị luyện thành mười ba màu ra, trên thân thể xuất hiện trọng điệp, phân thân của hắn bước ra sauđoó luyện hỏa.
Nếu như muốn luyện hỏa diễm mười hai màu thành mười ba màu, động tác của hắn nước chảy mây trôi, có phân thân phối hợp nên tốc độ nhanh hơn.
Mà luyện hỏa không phải mục đích, thời điểm hỏa diễm mười ba màu xuất hiện, bởi vì phân thân tham dự cho nên bất ổn, đám hỏa diễm này bộc phát.
Khi bộc phát, thiên địa nổ vang, bầu trời biến thành màu đỏ, ngay sau đó từng đám mây lửa mười ba màu giáng xuống nơi đây...
Từ xa nhìn thấy thiên địa đỏ rực, hỏa diễm mười ba màu hàng lâm tạo thành nhiệt độ cao không cách nào tưởng tượng nổi, trực tiếp đốt cháy hai hồn tràng nơi đây.
Chẳng những đốt cháy tất cả dấu vết Tụ Hồn đan, ngay cả trận pháp cũng không chịu nổi, đã bắt đầu sụp xuống và tan vỡ, trong khoảng thời gian ngắn, ánh lửa ngập trời, thanh thế kinh người, đám người Thái gia hôn mê có thù hận với Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần không phải kẻ thích lạm sát người khác, trước thiên hỏa rơi xuống đã ném bọn họ ra xa.