"Sau này không được như vậy nữa, ta là cha ngươi, nào có chuyện con đi bảo vệ cha, phải là ta bảo vệ ngươi, chờ đến khi ta già, không đi được nữa, mới đến lúc ngươi bảo vệ cho ta!" mũi Bạch Tiểu Thuần cay cay, lớn tiếng nói.
"Còn nữa, sau này không được chơi trò mất tích, muốn làm gì, đi đâu, cũng phải nói cho ta biết!"
Thiết Đản cọ cọ đầu vào ngực Bạch Tiểu Thuần, cuộn mình nằm gọn trong lòng hắn, ngửa bụng lên, lè lưỡi ra, thể hiện một bộ dáng rất đáng yêu, làm Bạch Tiểu Thuần nhìn càng đau lòng.
Hắn áp tay phải vào Thiết Đản, truyền khí tức Thiên Đạo Kim Đan vào người nó, Thiết Đản rên lên thoải mái, liếm liếm mặt Bạch Tiểu Thuần.
Chữa trị xong ít nội thương còn sót lại trong cơ thể Thiết Đản, Bạch Tiểu Thuần lại nhìn những vết thương của nó, đau lòng lấy ra một đống đan dược đút cho Thiết Đản.
Những đan dược này cái nào cũng là hàng ngoại hạng, rất đắt tiền, nhưng Bạch Tiểu Thuần không hề tiếc chút nào.
Thiết Đản nhe răng như cười với hắn, đôi mắt nó rất ấm áp, đầy linh tính như người thân nhìn nhau.
Một hồi lâu sau, Bạch Tiểu Thuần lại trách Thiết Đản mấy câu, Thiết Đản lắc đuôi, cọ cọ lấy lòng hắn, Bạch Tiểu Thuần thấy vậy cũng thôi, không đành lòng mắng nữa.
Ôm Thiết Đản về động phủ, những vết thương của nó dần lành lặn, khí tức sắp đột phá càng trở nên thêm rõ ràng.
Bạch Tiểu Thuần thấy vậy, biết Thiết Đản sắp bước vào Kết Đan, đối với chiến thú, ý nghĩa của việc này hoàn toàn khác với con người, mức độ nguy hiểm tuy không bằng con người, nhưng Thiết Đản là Vương Thú, nên không đơn giản giống như chiến thú bình thường kết đan.
Hắn lo lắng chạy đi tìm Trịnh Viễn Đông, Nghịch Hà Tông rất quan tâm tới Thiết Đản, nhất là Linh Khê Nhất Mạch, Trịnh Viễn Đông lập tức hạ pháp chỉ, sắp xếp riêng một chỗ trên đỉnh Nghịch Hà Sơn cho Thiết Đản kết đan.
Ở đó có rất nhiều trận pháp, mức độ linh khí nồng đậm, thậm chí còn cho một số tu sĩ kết đan tới đó hộ pháp cho nó.
Bạch Tiểu Thuần tới nhờ, Lý Tử Mặc lão tổ cũng xuất quan, tới giúp hộ pháp.
Tam Mạch còn lại cũng được Bạch Tiểu Thuần tới bái phỏng, Huyết Khê Nhất Mạch tặng mấy món chí bảo độ kiếp, Đan Khê Nhất Mạch thì sai mấy ngàn người đi luyện chế Linh Đan.
Huyền Khê Nhất Mạch thì bố trí thêm một đống trận pháp ngay tại đỉnh núi Thiết Đản bế quan.
Sự tập trung bảo vệ, hỗ trợ kết đan của tứ mạch làm cho tất cả đệ tử trong tông đều ngưỡng mộ, ngoài lý do Thiết Đản là vương thú, còn vì thân phận của Bạch Tiểu Thuần.
Bảy ngày sau, Thiết Đản hoàn toàn khỏi hẳn, khí tức đột phá trở nên mạnh mẽ, xông thẳng lên trời.
Thiên địa chấn động, mây hiện thành tầng, sấm sét nổ vang, Thiết Đản đứng trên tế đàn, ngửa cổ lên trời rống to, tiếng rống như xuyên thấu tầng mây, khiến tầng mây mù trên cao bị vỡ ra.
Tu sĩ Nghịch Hà Tông đều bị kinh động chạy ra, nhìn lên trời.
"Thiết Đản Kết Đan! !"
"Vương Thú Kết Đan, không ngờ lại khí thế như vậy!"
"Vương Thú vốn rất hiếm thấy, Thiết Đản nghe nói lại còn là Vương trong vương thú, đương nhiên không thể giống bình thường!"
Tất cả chiến thú của Linh Khê Nhất Mạch đua nhau gầm gào, trợ uy cho Thiết Đản, Thiên Giác Mặc Long cũng nhìn lên trời, rồi nhìn Thiết Đản, hồi hộp và chờ mong.
Bạch Tiểu Thuần đứng cạnh Thiết Đản, quyết định làm người bảo vệ cho nó.
Tiếng sét nổ vang, một tia chớp đen từ trên cao bắn xuống.
Thiết Đản gầm lên, xông lên đón lấy tia sét, không cần những trận pháp xung quanh hỗ trợ, càng không cần những tu sĩ Kết Đan hộ pháp, tự một mình nhảy lên trời.
Nó dùng cái sừng trên đầu đâm thẳng vào tia chớp.
Oành!
Thiên địa chấn động, tia chớp bị đánh vỡ tan, tóe ra bốn phía. Thiết Đản vặn vẹo người, cúi đầu đắc ý nhìn Bạch Tiểu Thuần, rồi lại ngẩng lên trời gầm vang.
Bạch Tiểu Thuần thấy bộ dáng đắc chí của Thiết Đản thì khẽ ho, cảm thấy sao mà giống mình thế chứ, song trong lòng vẫn thấy lo, bèn hô to.
"Cẩn thận, thấy không ổn là xuống ngay cho ta, không sao cả, không có gì mất mặt. . ."
Hắn vừa mở miệng, tia chớp thứ hai đã đánh xuống. Thiết Đản gầm lên, lại húc vào, đánh tan tia chớp thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm.
Liên tục ba tia chớp thi nhau xuất hiện, tia sau to hơn tia trước, đánh trúng lên cơ thể Thiết Đản, nó gào lên, toàn thân run rẩy, rớt xuống đất, bị rơi vào trong trận pháp, Bạch Tiểu Thuần vừa định chạy tới, Thiết Đản đã hít hết đan dược chuẩn bị sẵn chung quanh vào miệng, rồi ngửa mặt rống lên, lại nhào lên không trung.
Tốc độ cực nhanh, như một ánh cầu vồng, bốn chân bốc ngọn lửa tím, xông thẳng vào trong mây.
Nó muốn tông vỡ tầng mây ngưng tụ ra lôi kiếp!
Bạch Tiểu Thuần hít sâu, hắn nhận ra Thiết Đản còn điên cuồng hơn mình.
Lão tổ Lý Tử Mặc trợn mắt đứng thẳng dậy, tu sĩ kết đan quanh đó cũng hết hồn nhìn theo Thiết Đản dữ dằn.
"Thế này. . . thế này quá cường hãn đi !"
"Trời, Thiết Đản muốn toái diệt kiếp vân sao?!"
Trong tầng mây cuồn cuộn, tia chớp thứ sáu, thứ bảy, thứ tám cũng đã xuất hiện, đâm thẳng vào thân thể Thiết Đản.
Oanh oanh oanh Oành!
Tầng mây tan vỡ, ba đạo kiếp lôi nổ tung, lực trùng kích khiến bầu trời chấn động, lan ra khắp xung quanh.
Tầng mây bị xé vỡ, trong tầng mây, Thiết Đản đã hóa ra to cả trăm trượng, đạp trên biển lửa màu tím, ngửa mặt lên trời thét dài.
Theo tiếng thét dài, cơ thể nó không ngừng to ra, linh khí nồng đậm không ngừng tẩy rửa thân thể nó, khí tức vương thú duy ngã độc tôn của nó càng lúc càng đậm và mạnh hẳn lên.
Bạch Tiểu Thuần vô cùng kích động.
Có thể nhìn thấy bên trên nó, có một viên nội đan màu tím đang dần tụ thành hình, hạ dần xuống gần Thiết Đản.
Nội đan tím này rất sáng, sáng tới chói mắt, mang theo một mùi thơm kì dị, ngửi vào ai cũng cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái cả người.
Bạch Tiểu Thuần càng thêm hồi hộp, mấy ngày trước hắn đã lật xem rất nhiều điển tịch, cộng với hỏi Lý Tử Mặc lão tổ, biết chiến thú Kết Đan, không có Lôi Kiếp, chỉ có Vương Thú Kết Đan, mới có Lôi Kiếp.
Sau Lôi Kiếp, Thiên Địa Ngưng Đan, sau khi đan thành, Thiết Đản chỉ cần nuốt vào trong miệng là trở thành kết đan cảnh, nhưng đây cũng chính là thời điểm nguy hiểm nhất.
Vì Thiên Địa đại đan do Vương Thú khí tức ngưng tụ ra như thế này dù đối với tu sĩ hay hung thú cũng đều vô cùn ghấp dẫn, tu sĩ có thể dùng nó để làm linh dược, luyện ra nội đan thứ hai cho mình, còn hung thú thì có thể tiến hóa huyết mạch, có khả năng biến mình thành Vương Thú!
Tử Đan đã ngưng tụ gần xong, thì từ xa đâu đó trên bầu trời, vang lên một tiếng rít kinh thiên động địa!
Tiếng rít này đâm vào lỗ nhĩ, khiến đầu óc mọi người choáng váng.
Lờ mờ có thể nhìn thấy một con rắn dài cả ngàn trượng đang từ rất xa bay vùn vụt về phía tử đan, con rắn này trông rất dữ dằn, trên cơ thể nó cũng có khí tức của vương thú!
Con rắn này, cũng là một Vương Thú! !