Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng những bọn họ như thế, Bạch Lôi bên cạnh Bạch Tiểu Thuần càng rung động dữ dội, tâm thần hắn nổ vang như sấm sét đánh trúng, sắc mặt hắn tái nơợt, thân thể run rẩy không khống chế nổi, hắn đạp đạp lui ra sau, ngay cả hít thở cũng dồn dập. Hắn đứng gần như thế, hắn cảm giác Bạch Hạo trước mặt hóa thành biển cả vô tận, mà hắn chính là con thuyền cô độc trên biển cả, lúc này cuồng phong càn quét làm hắn không chịu nổi, dường như chỉ cần một ý niệm của đối phương là có thể làm hắn hình thần câu diệt.

- Hắn... Hắn mạnh như vậy!

Bạch Lôi đổ mồ hôi lạnh, đầu óc trống rỗng.

Cho dù là Ngũ tiểu thư cũng hít thở hỗn loạn, trước kia nàng đã nghĩ ra một ít đáp án, sau khi tu vi Bạch Tiểu Thuần bạo phát toàn bộ, sắc mặt không ngừng biến hóa, đôi mắt của nàng không ngừng tỏa sáng.

Nói tất cả rất dài dòng nhưng trên thực tế lại diễn ra trong chớp mắt, tu vi Bạch Tiểu Thuần đã đạt tới Kết Đan Đại viên mãn!

Thậm chí càng tiến một bước chạm tới Giả Anh!

Sau khi đạt tới cảnh giới này, Bạch Tiểu Thuần giống như hóa thành thần ma, đôi mắt hắn tỏa sáng như sao, lực lượng thân thể bùng phát, thân thể thon dài, gương mặt non nớt nhưng lại ẩn giấu một con cự long đáng sợ.!

Hắn nâng chân phải lên sau đó cười to phát tiết tất cả phiền muộn trong nội tâm, hắn mang đồng tình với Bạch Hạo phóng thích ra ngoài, càng kích thích bất mãn Bạch gia bộc phát.

Hắn nâng chân phải lên sau đó đạp mạnh vào ngọn núi dưới chân.

Khi chân phải Bạch Tiểu Thuần đạp mạnh xuống, cả ngọn núi giống như bị một cự nhân đạp mạnh, tiếng nổ mạnh như sấm sét vang vọng các nơi, ngay cả ngọn núi cũng phải lắc lư, cảnh tượng đất rung núi chuyển càng làm tộc nhân Bạch gia nơi đây hoảng sợ.

Một cước này ẩn chứa tu vi Bạch Tiểu Thuần, đó là ba đại phân thân hợp thể hình thành lực lượng vượt qua Kết Đan, trong đó còn mang theo cả ngự lực nện vào ngọn núi!

Lực lượng thân thể phối hợp Bất Tử Trường Sinh Công tầng thứ ba đại viên mãn bộc phát toàn diện.

Hắn phóng thích áp lực bị đè nén trong Bạch gia mấy ngày qua ra ngoài, tất cả đều dồn vào một cước nện vào ngọn núi, trên ngọn núi to lớn xuất hiện rất nhiều khe hở.

Khe hở không ngừng lan tràn ra chung quanh, trong chớp mắt bao phủ cả ngọn núi, thậm chí một ít khu vực sụp đổ nổ tung.

Đối với người Bạch gia trên ngọn núi đây chính là tận thế, bọn họ không ngừng thét chói tai, cấm chế bảo vệ bảo vật chung quanh ỏổ tung.

Có thể nói tất cả cấm chế trên ngọn núi đã nổ tung, vô số đạo hào quang ảm đạm, cùng lúc đó tất cả cấm chế biến mất!

Sau khi hào quang cấm chế không còn, những bảo vật, pháp bảo và tạo hóa cùng rất nhiều hồn dược đều bị lực lượng kỳ lạ nào đó hấp dẫn bay đi.

Hình ảnh này làm mọi người rung động, bọn họ nhìn thấy vô số hào quang chói mắt, vô số hồn dược và oan hồn bay thẳng lên bầu trời ngọn núi, chúng nhiều như những giọt mưa.

- Đó là... Hồn dược trung phẩm!

- Toái Diệt Kiếm Pháp, trời ạ, đó là trọng bảo của Bạch gia chúng ta.

- Đó là... Đó là Thiên Thú Hồn kim thuộc tính!

Tộc nhân Bạch gia trên ngọn núi không ngừng rung động, bọn họ nhìn thấy bao nhiêu tạo hóa bay ngang qua người mình, nội tâm rấ rung động.

Bạch Lôi cũng há hốc mồm, mọi người nơi đây rung động khi Bạch Tiểu Thuần ra tay, hắn phất tay áo điều khiển những bảo vật kia bay tới chỗ mình.

Có thể nói hơn phân nửa bảo vật trên ngọn núi đều bay tới đây, Bạch Tiểu Thuần không thèm nhìn cái nào, hắn chỉ về phía Ngũ tiểu thư.

- Ngũ tỷ, còn không thu lấy!Ngũ tiểu thư ngây ngốc, ngực phập phồng bất định, cho dù nàng có chuẩn bị nhưng chân chính gặp được vẫn rung động khó hiểu, nhất là Bạch Tiểu Thuần dùng một cước đạp vào ngọn núi, tất cả hào quang cấm chế tan vỡ, tất cả pháp bảo bay lên không trung.

Nàng chưa từng gặp qua thần thông nào như thế, thậm chí nàng cảm giác một ít tộc lão không làm được.

Vào lúc nàng ngây ngốc, Bạch Tiểu Thuần nói chuyện đánh thức nàng, nàng vừa bừng tỉnh, đôi mắt tỏa ra hào quang sáng ngời, cũng cân nhắc một lúc sau đó cắn răng mở túi trữ vật ra.

- Cho dù Bạch Hạo hôm nay phản tộc, bảo vật đã chui vào trong túi của ta, gia tộc muốn lấy cũng... Không được!

Ngũ tiểu thư nhìn như nhu nhược nhưng trong tính cách lại ẩn giấu kiên cường, nàng không chần chờ, túi trữ vật mở ra sau đó toàn lực thu đồ vật.

Càng có Bạch Tiểu Thuần ngự lực tương trợ cho nên từng kiện pháp bảo, từng hạt dược hồn và hồn thể chui vào trong túi của Ngũ tiểu thư, trong chớp mắt đã chồng chất túi trữ vật của nàng.

Cảnh tượng này người Bạch gia nhìn thấy rõ ràng, bọn họ kinh hô thành tiếng, người bị kích thích lớn nhất chính là Bạch Lôi...

Hắn ngây ngốc nhìn tất cả, mọi sự biến hóa quá lớn, Bạch Hạo trong mắt hắn lúc trước là tiểu tử ngốc, trong nháy mắt tiếp theo đối phương xoay người trở thành đại năng tuyệt thế.

Mọi chuyện đều làm tâm thần hắn dao động, ngay cả bảo tàng trên núi đều bị Ngũ tiểu thư lấy đi, hắn cảm thấy kích thích càng lớn, hết lần này tới lần khác dưới uy áp của Bạch Tiểu Thuần hắn không dám nói câu nào, thậm chí không dám bất mãn, bởi vì trực giác nói với hắn...

Bạch gia, sắp xảy ra đại sự!!!

Trực giác của hắn không có sai lầm, thậm chí ngay cả người Bạch gia trên ngọn núi đều có trực giác này, nhất là... Những người bên ngoài tổ địa nhìn hình ảnh trên bia đá càng nghĩ như thế... Người nào cũng biết sắp xảy ra đại sự.

Bên ngoài bia đá, bởi vì Bạch Tiểu Thuần quật khởi đánh vỡ ngọn núi, tất cả bảo vật bay lên trời, tất cả tộc nhân không ngừng khêếp sợ, tâm thần quay cuồng như bị sét đánh.

- Này... Này... Trời ạ, đây là thế nào?

- Đó là... Bạch Hạo sao? Điều đó không có khả năng, hắn không phải Trúc Cơ sơ kỳ sao! Vào lúc này hắn không phải là Trúc Cơ sơ kỳ, hắn là... Nguyên Anh sao?

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Bạch Hạo... Hắn ẩn nhẫn như thế, tu vi sánh ngang Nguyên Anh, thế mà trước kia không có người nào phát hiện ra.

- Không có khả năng!

- Sắp xảy ra đại sự, đây chính là tổ địa ah, hôm nay Bạch Hạo đã vô địch bên trong... Thiên Nhân Hồn, trời ạ, mục tiêu của hắn nhất định là Thiên Nhân Hồn.

- Bạch Tề nguy hiểm!

Vào lúc tộc nhân bên ngoài rối loạn, không ngừng hoảng hốt ngập trời, một tộc lão đứng lên, hắn khiếp sợ kêu to.

Tâm thần bọn họ sinh ra phong bạo thật lớn, người khác không nhìn ra tu vi của Bạch Tiểu Thuần, hắn là Nguyên Anh cho nên nhìn rất rõ ràng.

- Bạch Hạo là Giả Anh!

- Đáng chết, có lẽ hắn vốn không phải Bạch Hạo!

- Chưa hẳn, nếu hắn không có huyết mạch Bạch gia, cho dù hắn là Nguyên Anh cũng không thể trốn được trận pháp Bạch gia chúng ta kiếm tra.

- Tu vi như vậy... Nếu hắn thật sự là Bạch Hạo, như vậy hắn mới là kỳ lân tử Bạch gia chúng ta!

Những tộc lão này bàn tán với nhau, vào lúc này ánh mắt cả đám sinh ra hào quang sáng ngời.

Đại tộc lão công đường và hình đường cũng như thế, nhất là đại tộc lão công đường mở to mắt, hắn không dám tin nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần trên hình ảnh.

- Cảnh giới Giả Anh... Bạch Hạo này nhất định gặp được đại cơ duyên, ẩn nhẫn thật sâu, loại ẩn nhẫn này còn đáng sợ hơn cả tu vi!! Kẻ này có tạo nghệ luyện linh kinh người, tu vi càng phải như vậy, tư chất của hắn mạnh nhất Bạch gia cả ngàn năm qua.

- Người như vậy mới là kỳ lân tử của Bạch gia!

Đầu óc hai đại tộc lão không ngừng suy nghĩ, Bạch Tiểu Thuần quật khởi và bộc phát vượt qua tất cả mọi người hiểu biết, trước kia bọn họ không ngờ sẽ xảy ra chuyện này.

Chẳng những bọn họ như thế, còn có người giật mình hơn bọn họ, đó là hai đại gia tộc và sứ giả thành Cự Quỷ, ánh mắt bọn họ mở to, bọn họ không cách nào tưởng tượng chuyến đi tới Bạch gia lại nhìn thấy cảnh tượng khó tin thế này.

- Tư chất này... Bạch gia lúc trước không phát hiện ra... Bạch Hạo lại có oán khí với Bạch gia quá rõ ràng.

- Cũng tốt, nếu không dừng thiên phú cường đại của Bạch Hạo, chỉ sợ Bạch gia sẽ quật khởi...

- Bạch Hạo... Thú vị, việc này phải nhanh bẩm báo Vương gia, Bạch gia có dấu hiệu phân liệt!

Sứ giả thành Cự Quỷ và hai đại gia tộc còn khiếp sợ hơn nươời Bạch gia, lúc này còn có người sắp phát điên tới nơi.

Thái phu nhân run rẩy, nàng gào thét thê lương.

- Bạch Hạo tiểu tạp chủng, ngươi đáng chết, đáng chết, đáng chết!!! Người tới, giết hắn cho ta, giết hắn, giết hắn!!

Trong mắt Thái phu nhân xuất hiện huyết quang, nàng điên cuồng dậm chân, tóc tai tán loạn, dường như không thể tiếp nhận sự thật này, nàng thét lớn làm chung quanh xôn xao.

Nàng không thể không điên cuồng, bởi vì Thái phu nhân có cảm giác hoảng sợ chưa từng có, nàng càng ý thức được, sát thủ mình phái đi lúc trước không phải người ngoài diệt như Bạch Tề đã nói, mà là... Bị Bạch Hạo diệt sát.

Vừa nghĩ tới tu vi Bạch Hạo như vậy, ngay cả sát thủ cũng tử vong, còn có Bạch Tề đây dùng ngôn từ và ánh mắt muốn giết Bạch Hạo, tất cả... Không cần nàng suy nghĩ cũng biết kết quả ra sao, cảnh vật trước mắt nàng đã biến thành màu đen, nàng gào thét không tưởng tượng nổi.

Bạch Tề... Nguy hiểm!!!

- Không, đây không phải sự thật, đây không phải sự thật, Tề nhi đi mau!

Thái phu nhân gào thét như điên nhưng không thể truyền vào tổ địa, vào lúc này nàng bất chấp tất cả, lập tức tiến lên bên cạnh phu quân của nàng, nàng lập tức kéo tay tộc trưởng Bạch gia.

- Tề nhi là kỳ lân tử của Bạch gia, hắn không thể chết được.

Cũng không cần Thái phu nhân nhiều lời, trong nháy mắt nàng bắt lấy tay tộc trưởng Bạch gia, tộc trưởng Bạch gia là phụ thân của Bạch Hạo, hắn lập tức ngửa mặt lên trời gào to.

Trong tiếng gào còn ẩn chứa nhục nhã và tức giận không kìm nén được.

- Bạch Hạo, ngươi đáng chết!

Tộc trưởng Bạch gia hất tay lên, sắc mặt hắn vặn vẹo, hiện tại hắn cũng giống ngày hôm qua, không vui mừng khi Bạch Tiểu Thuần quật khởi, ngược lại càng tức giận không thể hình dung.

- Tại sao ngươi có tư chất này, tại sao phải có tu vi này, vận mệnh của ngươi là thuận theo, thân phận của ngươi là ti tiện, ngươi là thứ tử, tại sao ngươi phải phản kháng?Tộc trưởng Bạch gia nổi giận gào thét, hắn cũng giống Thái phu nhân vô cùng lo lắng cho Bạch Tề, lúc này hắn vung tay kết ấn quyết đánh vào bia đá.

Tấm bia đá run run và nổ vang răng rắc, cho dù là tộc trưởng Bạch gia cũng không phải muốn mở tổ địa là mở tổ địa, hắn tăng thêm sức lực muốn mở tổ địa để tiến vào chém giết Bạch Tiểu Thuần!

Sau khi tổ địa đóng lại, muốn mở từ bên ngoài cần phải mất thời gian, căn bản không thể mở ra ngay lập tức, trong lúc bối rối đôi mắt tộc trưởng Bạch gia đỏ rực.

- Các vị tộc lão, giúp ta một tay, nghịch tử đáng chết!

Từ khi hắn lên tiếng, lập tức mấy lão tổ thuộc chủ mạch bay lên hợp lực với tộc trưởng Bạch gia, ý đồ gia tốc mở tổ địa.

Các tộc lão khác lại do dự, nhất là đại tộc lão công đường không ra tay.

- Các ngươi dám không ra tay, nếu như Tề nhi nhà ta xảy ra chuyện gì, ta tuyệt đối không buông tha các ngươi!

Thái phu nhân giận dữ rống to thê lương, không vui nhìn các tộc lão khác.

Rơi vào đường cùng, Thái phu nhân đành phải khẩn cầu sứ giả Thái gia.

Với tư cách nhà mẹ đẻ của nàng, người Thái gia do dự một chút cũng ra tay, bọn họ cùng ra tay nhưng cánh cửa không mở ra.

Cho dù là Thiên Nhân lão tổ ra tay cũng không làm được, nhanh nhất cũng cần một nén nhang mới có thể mở cửa.

Bên ngoài rối loạn, Bạch gia triệt để đại loạn, tất cả tộc nhân đều có suy nghĩ khác nhau, trong tổ địa, từ khi Bạch Tiểu Thuần ra tay đánh sơn thể vỡ vụn, Bạch Tề đã bài trừ một nửa cấm chế liền khiếp sợ, hô hấp cứng lại, lảo đảo lui về phía sau, hắn nhìn thấy tu vi Bạch Tiểu Thuần hình thành phong bạo, từ trong phong bạo hắn nhìn thấy đôi mắt Bạch Tiểu Thuần.

Đáng tiếc đầu óc Bạch Tề đâu đớn như bị người nào dùng búa bổ vào đầu, hắn kêu lên thảm thiết, nội tâm hắn sợ hãi không cách nào hình dung.

Ánh mắt kia cực kỳ đáng sợ, Bạch Tề nhìn sang và run rẩy, đó l ánh mắt nhìn mình chính là con sâu cái kiến, sống hay chết chỉ bằng ý niệm của đối phương.

- Điều đó không có khả năng, đây không phải thật!

Tâm thần Bạch Tề run rẩy, từ trình độ nào đó mà nói hắn chưa từng trải qua nguy cơ sinh tử, dường như mỗi tấc huyết nhục, xương cốt toàn thân đều sợ hãi, hắn sợ tới tột cùng, hắn buông tha bài trừ cấm chế, muốn điên cuồng cấp tốc lui về phía sau, trong đầu hắn chỉ có một ý niệm là phải bỏ chạy trối chết.

- Chỉ cần có thể kiên trì một thời gian, phụ thânnhất đnh sẽ tới cứu ta!

Bạch Tề kinh hãi lui ra sau.

Trong nháy mắt hắn lui ra sau, Bạch Tiểu Thuần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bạch Tề, ánh mắt mang theo ý nghiền ngẫm.

- Tại sao không đi bài trừ cấm chế? Ta tới giúp ngươi nhé?

Bạch Tiểu Thuần lên tiếng, nội tâm người trong tổ địa và ngoài tổ địa đều run lên, hắn tiến lên phía trước một bước.

Khoảng cách giữa hắn và Bạch Tề còn cách nhau hơn ba nghìn trượng, hơn ba ngàn trượng với Bạch Tiểu Thuần mà nói chỉ gần trong gang tấc, hoàn toàn không đủ nhìn.

Hắn bước đi như thiên nhân, một bước ba trăm trượng, thân thể xuất hiện tàn ảnh, tàn ảnh chưa biến mất đã xuất hiện tàn ảnh khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK