Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 105

“Lý Huy, ông làm Chủ tịch cũng khổ rồi. Dương Minh Thành không đè ép ông sao? Cấp trên không buộc ông làm những chuyện khó xử sao? Ông nhớ lại ngay từ đầu ông nhận chức vị này là có mong muốn gì?” Hồ Cửu còn nhớ rõ, lúc anh bị hại tới mức lưu lạc từng thấy qua Lý Huy.

Thực sự lúc đó ông ta có hoài bão rất lớn, quyết tâm rất lớn. Ông ta cũng thay đổi được thành phố Gia này, nếu không thì diện mạo bây giờ của thành phố này sẽ không thể nào tốt như vậy.

Chỉ là quan trường làm người ta từng bước khó đi, từng bước thỏa hiệp.

“Còn cậu, khi vào quân ngũ tôi nghĩ cậu cũng có những hoài bão riêng, nếu không làm sao từng bước một leo lên vị trí này?” Anh cũng hiểu rõ quân nhân có bao nhiêu cực khổ.

Dù là con cháu nhà trâm anh thế phiệt thì khi vào quân ngũ đều chịu sự đối xử ngang hàng, nếu không có khả năng thì mãi mãi không là gì cả.

“Tôi cho các người một cơ hội cùng tôi xây dựng đế chế ngầm. Ở đó sẽ không bị chi phối bởi những thứ áp lực quyền chức kia nữa. Nhưng tất nhiên, thế giới ngầm cũng có quy tắc riêng” Hồ Cửu nói tới đây thì dừng lại.

“Các người có quyền lựa chọn. Tôi không ép.” Anh nhấn mạnh.

Con đường trước mặt với anh chỉ mới bắt đầu, là một người có vị trí anh biết Chiến thần phải làm gì. Nhưng anh cũng bị ràng buộc bởi đám lão già trong Ban chính trị kia.

Chỉ là biên giới phía Tây còn chưa yên ổn, nếu một ngày bình yên quay về. Họ cũng không ngại gạt anh đi.

“Ý ngài là..” Thanh Ngũ hơi nghi hoặc.

“Tôi nói rồi, theo tôi hoặc các người có thể đi. Sự lựa chọn là ở các người.” Hồ Cửu lúc này ngồi xuống, thoải mái một chút.

Hữu Thủ đứng bên cạnh cũng hiểu được ý của Hồ Cửu. Anh ta chủ động đến trước Hồ Cửu cúi đầu.

“Dù như thế nào tôi sẵn sàng theo ngài.” Hữu Thủ biết rõ, Hồ Cửu đều có suy tính.

Anh ta cũng thấy rõ Ban chính trị bên kia có bao nhiêu độc quyền, họ chỉ cần hết giá trị lợi dụng thì quân nhân cũng sẽ bị chèn ép.

Một đời tung hoành lại bị chèn ép như bao người phía trước, ai không muốn thì phải cúi người khom lưng chịu đựng cái gọi là liên minh lợi ích.

Thanh Ngũ cùng Lý Huy nhìn nhau, cảm thấy chuyện đi theo một người như vị Chiến thần này cũng không thiệt thòi gì.

Chỉ là Lý Huy cảm thấy bản thân nếu đi con đường kia thì chả khác nào Lão Thương cùng Lão Trư, ông ta có chút không cam lòng.

“Chiến thần… vậy tôi sẽ khác gì bọn người Lão Thương?” Lý Huy cũng không còn gì để mất, mạnh dạn hỏi.

“Ông nghĩ bọn họ đáng được gọi là gì? Tôi muốn là thâu tóm tất cả, quyền lực có thể gây áp lực đến Ban Chính trị, chứ không phải là một đám lâu la.” Hồ Cửu nhìn Lý Huy có chút thất vọng.

Lão Lý một thân khí phách khi trước dường như bị lợi lạc mài mòn mọi thứ, có khi nào lại sợ trước sợ sau vậy chứ?

Thanh Ngũ cảm giác như mình được sống lại như lúc ban đầu vào quân ngũ.

“Chiến thần, Thanh Ngũ tôi nguyện theo ngài, từ đây một lòng, tuy ngài sai khiến”

Anh ta quỳ một chân thể hiện lòng thành kính.

Nhìn biểu hiện này Lý Huy cũng như được lan tỏa động lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK