Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 59

Dung Thất vội vàng nói: “Đừng lo lắng, chuyện Dung Vị chúng ta biết…rất khó…Đừng quá đặt nặng, xem như là do số mệnh.”

Dung Thất vội vàng nói: “Đừng lo lắng, chuyện Dung Vị chúng ta biết…rất khó…Đừng quá đặt nặng, xem như là do số mệnh.”

Nhìn Dung Thất vô cùng thấu tình, Dung Vị là con ruột của ông, nhưng ông lại tỏ ra không nôn nóng.

Hồ Cửu biết bản thân hai người lớn tuổi này mong ngóng Dung Vị, nhưng cũng là thật tâm đối đãi với anh.

“Cha mẹ nuôi, hai người lo lắng quá rồi. Dung Vị hết tháng này có thể về, trong trại giam cậu ta cũng được hưởng chế độ tốt nhất rồi. Chỉ là…con đang chuẩn bị một số việc trước khi cậu ấy về đây, ít nhất cũng không kéo đến sự trả đũa của bên khác.”

Dừng một chút, Hồ Cửu tiếp tục nói.

“Trước mắt con sẽ tìm người bảo vệ cha mẹ, sau đó…có lẽ trong hai tháng, cha mẹ nên ở nhà cho an toàn.”

“Có nguy hiểm? Vậy…con…” Tuyết Ngụy cảm thấy lo sợ.

“Con không sao cả, mọi người yên tâm. Dung Vị sau khi về sẽ ở đây, tốt nhất mọi người cố gắng ở lại nhà trong hai tháng. Sau khi xong việc, có lẽ sẽ bình thường.” Hồ Cửu suy nghĩ một chút.

Dung Thất mắt đỏ hoe cũng không nói nhiều, ông biết Hồ Cửu làm gì cũng vì họ vì Dung Vị.

Miễn là có chút hi vọng, nói ông bà làm gì cũng được.

“Hồ Cửu, con cực khổ rồi.” Tuyết Ngụy nghẹn ngào nói.

“Không sao cả, không cực khổ, con chỉ lo lắng cuộc sống sau này của mọi người, e là không êm đềm như trước.” Hồ Cửu hơi nhíu mày có vẻ trầm tư.

Thật sự anh chưa rõ ràng kẻ đứng sau chuyện hãm hại anh cùng Dung Vị là ai? Nhưng anh biết kẻ sau màn tâm cơ ẩn chứa khá sâu, bản thân cũng khá cẩn thân mới không để lại dấu vết.

Cũng không sao, dù là ai kẻ đó cũng không ngờ anh về rồi, quay về để trả thù, kẻ kia dù là ai đi nữa, anh cũng sẽ lôi hắn ra khỏi bóng tối.

Chẳng phải Dung Vị ra từ có hắn nhúng tay cản trở, lần này anh xem hắn làm thế nào không để lại dấu vết.

“Con cũng cẩn thận, mặc kệ thân già này đi, chỉ cần con cùng Dung Vị bình an, có thí mạng già này ta cũng cam lòng.” Tuyết Ngụy nói tiếp.

Bà vô cùng thương con trai, cũng không nỡ để Hồ Cửu phải bôn ba. Suy cho cùng bao năm rồi, họ chịu khổ cũng quen rồi.

“Hai người yên tâm, chuẩn bị tốt. Ngày mai sẽ có người đến bảo vệ hai người, Dung Vị sẽ sớm ra ngoài.” Hồ Cửu khẳng định chắc chắn.

Dung Thất nhìn ánh mắt kiên định của Hồ Cửu, trong lòng cũng chua xót, giá như ông có năng lực, hai đứa cũng không tới mức rơi vào nguy hiểm.

“Cẩn thận.” Dung Thất chỉ lặng lẽ nói.

Hồ Cửu gật gật đầu rồi đi ra khỏi nhà, vừa ra khỏi cửa, Hồ Cửu lại cảm nhận được gì đó.

Có một loại năng lượng vô cùng khó hiểu ở xung quanh, nhìn kỹ thêm một chút, anh vẫn phát hiện bụi gai ở một khu biệt thự nhỏ, giống như căn biệt thự Nhật Hạ ở khu Long Thăng.

Nhưng trái với năng lượng kia, năng lượng này dồi dào hơn, cảm giác tất cả năng lượng chính đều bị hút đi.

Quan sát kỹ một chút, nếu nhìn bề ngoài thì căn biệt thự nhỏ kia nằm ở góc tối, vô cùng âm u, nếu là ban đêm sợ là còn không thấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK