Chương 384
Nếu ‘dọn dẹp’ Hồ gia, vậy Dung Vị xem như xong rồi.
“Tới biệt thự Bạch Nguyệt.”
Như nhớ ra gì đó Hồ Cửu muốn về biệt thự Bạch Nguyệt một chuyến, dù sao cha mẹ Dung Vị vẫn ở đó.
Họ cũng xem như người ơn của anh, chuyện họ theo Dung Vị là chuyện bình thường, anh không trách họ.
Dung Vị mưu cầu một cuộc sống tốt hơn cũng không sai, chỉ là anh ta mù quáng tới mức sai đường mà thôi.
“Vâng.”
Biệt thự Bạch Nguyệt, nhìn qua vẫn có người ở đây.
Hồ Cửu biết, tuy chọn lựa ủng hộ Dung Vị, nhưng Dung Thất cùng Tuyết Ngụy vẫn ở lại đây, không hề đi theo Dung Vi tới phương Bắc.
Bọn họ ban đầu còn cầu tới đó đạt công danh cuối đời, nhưng sau đó cũng nhận ra, sự an yên có lẽ là thứ họ mong muốn nhất, vẫn để người trẻ tranh đấu thì hơn.
Hồ Cửu thở dài bấm chuông.
Hồ Cửu thở dài bấm chuông.
“Là… Hồ Cửu… con… vào đi.”
Tuyết Ngụy hơi bất ngờ, lại có chút khó xử.
Vừa vào phòng khách, Hồ Cửu cũng thấy Dung Vị ở đây.
“Cậu…”
“Ừm..”
Tuy không nói câu nào nhưng cả hai chỉ nhìn nhau, đủ hiểu đối phương rồi.
Suy cho cùng anh em bao năm, nói một câu cắt đứt là cắt đứt, nhưng hiểu nhau là chuyện không thể chối cãi.
“Vì Lục Thạc.”
Dung Vị hỏi.
Hồ Cửu không trả lời chỉ gật đầu, xem như Dung Vị nói đúng.
“Hôm nay dẹp xuống những chuyện cũ, ngồi với tôi được chứ?”
“Hôm nay dẹp xuống những chuyện cũ, ngồi với tôi được chứ?”
Dung Vị vỗ vỗ chỗ bên cạnh.
Ánh mắt mong chờ nhìn Hồ Cửu.
“Được!”
“Uống chút nhé.”
Vừa nói Dung Vị vừa đưa ánh mắt nhìn Tuyết Ngụy và Dung Thất, cả hai đều hiểu.
Lần này Hồ Cửu ở đây ngoài chuyện Lục Thạc cưới còn là gì chứ?
“Cậu có dự định gì tiếp theo?”
Dung Vị thoải mái hỏi, nhiều năm rồi, cũng không thoải mái được như bây giờ.
“Đi phía Đông.”
Mà Hồ Cửu cũng không nhiều lời.
“Buông bỏ Lục Thạc sao? Cậu… hy sinh vì cô ấy quá nhiều…”