Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 54

Đi qua đi lại trong phòng, Lão Trư vô cùng lo lắng, hắn ta không rõ đối phương là ai, có ý đồ gì. Thực lực kia quả thực làm hắn lo đến mức mất ăn mất ngủ.

“Sa Hành bị bắt, gọi Thất La về đi. Hiện tại đang cần người.”

Tên đàn em bên cạnh gật đầu nhanh chóng thực hiện công việc.

“Liên hệ với Thương Nhật, nói Lão Trư chân thành muốn gặp mặt.”

Một tên khác cúi đầu như nhân lệnh rồi cũng nhanh chóng đi làm việc.

Lão Trư còn lại một mình trong phòng, hắn ta ngồi xuống ghế, thở dài một hơi. Cả đời lăn lộn, ông ta còn chưa thấy có ai có khả năng đó, Thương Nhật kia thực sự miễn cưỡng cũng xem như là ông trùm ở thành phố Gia này.

Nhưng ông ta cùng lắm chỉ là tới mức ép bar X.O ngừng kinh doanh, cho thủ hạ một phen sống chết.

Làm tới trình độ sang bằng quán trong một đêm, đó là chuyện khó tin.

Còn đang suy nghĩ, điện thoại của Lão Trư vang lên.

“Ai đấy?”

Quả thật là một dãy số lạ.

“Lão Trư…quà ra mắt, tốt chứ?”

Giọng nói sắc bén, có chút trầm, pha chút ẩn ý.

Lão Trư bật người dậy, nhíu mày thật chặt.

“Mày là…kẻ phá đám tao?”

Đầu dây bên kia vẫn điềm tĩnh.

“Là đại lễ làm quen, không thích sao?”

“Sa Hành đâu?”

“Hắn sao? Chắc đang làm gì đó có ích rồi.”

Lão Trư bị Hồ Cửu xoay vòng, vẫn chưa hiểu Hồ Cửu đang nói gì.

“Mày muốn gì?”

“Đơn giản, bỏ ác làm thiện, quy phục dưới trướng của tôi.”

“Mơ tưởng, xem như mày có thực lực thì sao chứ? Cũng chỉ đến thế.”

Hồ Cửu thẳng thắn nói ra mục đích, càng làm Lão Trư nổi giận không thôi.

Bao nhiêu năm lăn lộn của hắn ta, giờ bị một tên không rõ lai lịch uy hiếp. Chuyện này mà lộ ra ngoài không biết sẽ bị bao nhiêu người cười vào mặt.

“Tôi có lòng tốt, cho ông suy nghĩ đến sáng mai, nếu ông vẫn không cam tâm tình nguyện. Tôi đành ép buộc vậy.”

Dứt lời Hồ Cửu cũng không nhiều lời mà trực tiếp cúp máy.

Bên này Lão Trư tức giận đập nát điện thoại, đây là sỉ nhục, là một sự sỉ nhục vô cùng lớn.

Hồ Cửu trầm ngâm một chút.

“Hữu Thủ, đám người kia thế nào?”

“Tôi đang cho họ vào quá trình huấn luyện.”

“Đảm bảo bọn họ là một nhóm có thể dùng được. Dung Vị sau này cần họ.”

Hữu Thủ cúi đầu như nhận lệnh nhanh chóng đi làm việc.

Một mình Hữu Thủ rời đi, anh cảm thấy vô cùng đơn độc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK