Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 292

“Dì Thẩm, con đã biết, dì đừng khóc. Dù sao đều là vì Giai Linh mà.”

Vinh Y Tiếu ngẫm thấy lý do này cũng có chỗ đúng.

Hiện tại Trần gia như trung tâm, Trần Giai Linh lại vào nội các, nếu bình thường cũng thôi, mà đằng này là Chiến thàn đề cử.

Ai mà không nghĩ Trần gia quen biết Chiến thần?

Tạo quan hệ là chuyện đương nhiên.

Mà lúc này khi Vinh Y Tiếu còn bận tính kế thì người gia tộc bí ẩn đang trên đường tới phương Bắc này.

Hồ Cửu sau khi nhận được tin thì nhếch miệng cười.

“Xem ra đây sẽ là nơi không an ổn rồi.”

Túc Trì lúc này nhanh chóng vào thông báo tình hình của Ngài Thiện.

“Không ngoài dự liệu, Ngài Thiện đã được người nào đó đưa về phía Đông.”

“Thanh Ngũ lên đường đến phía Đông đó chưa?”

“Đã đi rồi!”

Túc Trì báo lại.

Hồ Cửu hơi suy tư một chút, anh lại có dự cảm gì đó chẳng lành, chỉ là anh không biết phải nói sao.

“Cho người theo dõi ba gia tộc. Còn có… thành phố Gia không được nằm ngoài sự tính toán của chúng ta.”

“Liên hệ xem phía bên núi Hàng có gì không?”

Trước khi đi anh không quên dặn dò thêm.

Túc Trì cùng Hữu Thủ nhìn nhau, cảm thấy hôm nay Hồ Cửu khá lạ.

Mà ở Trần gia, Trần Giai Linh cũng đã không còn đủ kiên nhẫn, dù được bác sĩ khuyên ở lại thêm nhưng vẫn kiên quyết muốn về nhà tĩnh dưỡng.

“Giai Linh, sao đã về rổi?”

Thẩm Thanh Hương thấy con giá về thì hơi bất ngờ.

“Con không nên như vậy… Cơ thể của con…”

“Đều ổn rồi, có thể chú ý điều dưỡng tại nhà cũng tốt. Mà cha không có nhà sao?”

Trần Giai Linh nhìn quanh.

“Ông ấy à, vừa bị lôi đi mừng tiệc gì đó.”

“Giai Linh, vị Chiến thần kia… có liên hệ với con không?”

“Vẫn không có…”

Nghe tới Chiến thần, bất giác cả người cô ta run lên, thật sự cô ta quá sợ hãi.

“Vậy cũng tốt.”

Nhưng trong ánh mắt Thẩm Thanh Hương lại lóe lên tia không đành.

“Mẹ cũng đã chuẩn bị người, dù cho sau này cần dùng cũng không tới lượt con phải…”

“Hiểu ý mẹ chứ?”

Thẩm Thanh Hương nhấn mạnh.

“Con hiểu. Con muốn đi nghỉ một chút.”

Trần Giai Linh khó chịu, không muốn nghe đến những vấn đề thế này nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK